Chùm thơ đại dịch (pandemic poems) của Donna Ashworth (3)

Hồng Anh dịch

clip_image002[6]

 

NHÀ THÌ ĐÔNG PHỐ LẠI RỖNG KHÔNG

 

Nhà thì đông, phố lại rỗng không,

Nhà là nơi an toàn ẩn náu.

Người người sợ, người người lo lắng

Tự do cho người còn đâu.

 

Nhà thì đông, phố lại rỗng không,

Bệnh viện không còn chỗ trống.

Giường thì đầy, thiết bị nối thêm nữa,

Nhân viên y tế trong cuộc chiến mỏi mòn.

 

Nhà thì đông, phố lại rỗng không,

Nhưng internet ngập tràn thú vị.

Bao la chọn lựa, bài học thì miễn phí,

Cũng phải có điều ai cũng hài lòng.

 

Nhà thì đông, phố lại rỗng không,

Nhưng xung quanh tình yêu đong đầy.

Phố thị vắng tanh không lời vang vọng

Nhưng biết mấy thương yêu là thinh lặng ấy

 

Nhà thì đông, phố lại rỗng không,

Nhưng lấp đầy không trung lời ta tuôn chảy.

Những thông điệp bay từ đây đến đấy

Tín hiệu nhỏ của hi vọng, tình yêu.

 

Nhà thì đông, phố lại rỗng không

Và nhà là nơi an toàn ẩn náu.

Người ta làm tất cả những gì có thể,

Là không làm gì, cho đến ngày tự do.

 

 

The houses are full, the streets are empty

 

The houses are full, the streets are empty,

A home is a safe place to be.

The people are scared, the people are worried,

The people are no longer free.

 

The houses are full, the streets are empty,

But the hospital, full to the brim.

The beds are full, the equipment is stretched,

The medical staff are worn thin.

 

The houses are full, the streets are empty,

But the internet fizzes with fun.

The lessons are free, the options are endless,

Something to please everyone.

 

The houses are full, the streets are empty,

But love is around in the air.

The ghostly town centre is lacking its buzz,

But the silence shows how much we care.

 

The houses are full, the streets are empty,

But the air is awash with our words.

The messages fly from here to there

Little tokens of hope and of love.

 

The houses are full, the streets are empty

And a home is a safe place to be.

The people are doing the best that they can,

Doing nothing, until they are free.

 

Nguồn: https://ladiespassiton.com/2020/04/04/the-houses-are-full-the-streets-are-empty/


 

clip_image004[6]

 

QUA Ô CỬA SỔ

 

Qua ô cửa sổ,

Nơi mỗi ngôi nhà, trên mỗi con phố,

Là một cuộc sống, đang trì hoãn.

Gia đình chia cách nhau một khoảng, quá gần mà lại quá xa.

Ông bà không bên cháu mà ôm.

Thay thế cho một cơ thể nhỏ ấm áp từng ở đó, là gương mặt xinh xắn trên màn hình.

 

qua ô cửa sổ,

Nơi mỗi ngôi nhà, trên mỗi con phố.

Thế giới vẫn vần xoay.

Còn thời gian thì ngừng sững lại, như một buổi diễn, mà màn hai chưa thể bắt đầu.

Khán giả trong trạng thái đình hoãn.

Cho đến khi màn hạ phút cuối, và cửa sau nhà hát mở toang.

 

qua ô cửa sổ,

Nơi mỗi ngôi nhà, trên mỗi con phố,

Bằng cách nào đó, nỗi sợ đã len lỏi vào trong.

Vụng trộm trong đêm, không ai để ý, không ai trông chờ.

Thấm ngập vào cả những giấc mơ.

Và làm cho thế giới dường như nhỏ lại dường như dễ tổn thương hơn nhiều.

 

Nhưng nếu bạn để tâm nhìn ngắm,

 

Qua ô cửa sổ,

Nơi mỗi ngôi nhà, trên mỗi con phố.

Bạn ơi, tôi hứa với bạn một điều.

Bạn vẫn sẽ thấy hi vọng với tình yêu.

Vẫn có lòng tốt được dành sẵn đấy.

Và người người vẫn không ngừng kết nối, dẫu rằng phải cách biệt nhau.

 

Và đó, ngự nơi trái tim là vẻ đẹp rất con người.

 

 

Through the Windows…

 

Through the windows,

in every house, on every street,

Is a life, placed on hold.

A family separated by a distance so short, but so very far reaching.

Grandparents without grandchildren to hug.

Just shiny little faces on a screen, where a warm little body had once been.

 

And through the windows,

In every house, on every street.

The world is still turning.

But time is paused very still, like a show, with a second act yet to come.

The audience in suspension.

Till the curtain comes down at last, and the stage door swings wide open.

 

And through the windows,

in every house, on every street.

Fear had crept in somehow.

Stealing in through the night, unnoticed and unexpected.

It seeped into their dreams.

And made the world seem somehow smaller and far more vulnerable.

 

But if you care to look,

 

Through the windows,

In every house, on every street.

I promise you one thing, my friend.

You will still see love and hope.

There will be kindness to spare.

And the people will remain connected, though they are so very far apart.

 

And that, is the beauty of a very human heart.

 

 

Nguồn: https://ladiespassiton.com/2020/04/04/through-the-windows/


 

clip_image006[6]

 

VẬY LÀ TRÁI ĐẤT RƠI LỆ

 

Và vậy là trái đất rơi lệ,

Thêm lần nữa.

Trước đây mẹ đã nhiều lần như thế.

Riêng lần này, nước mắt chảy còn hơn.

Con của mẹ ngập chìm trong thảm hoạ cùng với mặt đất này

đang chết.

Bạn có thấy, từ bao giờ có người xác quyết,

rằng hành tinh này

không được công bằng hay yêu thương sẻ chia nhau.

Một cách có chủ ý.

Và con người bị chia tách thành nhiều chủng loại dựa trên điều khác biệt,

những điều có quan trọng gì đâu.

Từ thuở xưa khi sứ mệnh bắt đầu,

Mẹ chỉ tạo nên một chủng loài duy nhất.

Loài người.

Giống loài ấy lớn dậy, nhân lên rồi chia rẽ,

Ngày lại qua ngày.

Và vậy là trái đất rơi lệ, thêm lần nữa.

Vì con cái và bầu trời và biển cả và sinh vật của mẹ.

Biết khi nào chúng hiểu rằng mình được yêu tất thảy như nhau.

Rằng chẳng có gì quan trọng hơn đâu.

Ngoài tình yêu đó.

Và hiểu rằng, nếu công bằng không là của chung trăm họ,

thì cũng không ai hưởng được công bằng.

Ấy là cách vận hành của công bằng đó.

 

 

And So The Earth Wept

 

And so the earth wept,
Again.
For she has wept so many times before.
But this time, she wept further.
Her people were in crisis and her lands,
were dying.
You see, someone decided long ago,
that the planet,
Was not to be shared with equality.
Or love.
As was the intent.
And the people separated into categories based on difference,
that were never supposed to be important.
For when she began her mission, she made only one race.
The human race.
And that race reared up, multiplied and divided further,
day after day after day.
And so the earth wept
,
again.
For her people and her skies and her seas and her creatures.
When would they see that they are all loved the same.
And that nothing is more important
Than love.
And that, if everyone does not have equality,
then no-one has equality.
That’s how equality works.

 

 

Nguồn: https://ladiespassiton.com/2020/06/06/and-so-the-earth-wept/


 

clip_image008[6]

 

TRỞ LẠI ĐI VỚI LÒNG TỬ TẾ

 

Trở lại với lòng tử tế đi, trở lại với hồng ân đi.

Trở lại đừng vội vàng gì,

Bớt gấp gáp,

Bớt thúc hối.

 

Trở lại với lòng tử tế đi, trở lại đi với nhiều khôn ngoan hơn nữa.

Trở lại với nhiều suy tư hơn,

Vì biển khơi,

Vì bầu trời.

 

Trở lại với lòng tử tế đi, trở lại đi cùng ánh sáng.

Trở lại để cảm nhận nhiều hơn, ơi bạn,

Giữ lấy điều chân thật,

Trong tầm nhìn.

 

Hãy trở lại đi, những đứa trẻ của tôi, nhưng bước thì cẩn thận hơn đấy.

Hãy yêu thương và trân trọng,

Vì với nhau chúng ta sống,

Trên cùng hành tinh này.

 

 

Come Back With Kindness

 

Come back with kindness, come back with grace.
Come back with less hurry,
Less rush,
Less haste.

 

Come back with kindness, come back more wise.
Come back with more thought,
For your seas,
For your sky.

 

Come back with kindness, come back with light.
Come back feeling more,
Keep the true things,
In sight.

 

Come back my children, but tread with more care.
Have love and respect,
For this planet,
We share.

 

 

Nguồn: https://ladiespassiton.com/2020/05/31/come-back-with-kindness/

 

Comments are closed.