Đặng Tiến (Thái Nguyên)
Người đàn ông chở hũ tro cốt của vợ từ Bình Dương về quê
Cuộc trở về thảm sầu chưa từng thấy
Một chi tiết chắc chắn không/chưa hề có trong kịch bản chống dịch hào hùng
Nhưng rồi đây
Chi tiết ấy
Sẽ găm vào kí ức cộng đồng
Nhức nhối lương tri nhức nhối lòng người
Biết bao giờ nguôi
Người đàn ông sẽ nói với song thân phụ mẫu thế nào đây?
Sẽ nói thế nào với hai bên nội ngoại
Sẽ nói thế nào với những đứa con còn bé dại
Biết nói gì đây?
Biết nói gì đây?
Biết nói gì đây?
Nỗi ám ảnh nhân lên gấp bội phần
Một em bé giàn giụa nước mắt
Cả bố cả mẹ em đều đã chết
Trong đại dịch kinh hoàng
Một chi tiết chắc chắn không/chưa hề có trong kịch bản chống dịch hào hùng
Chắc chắn là chưa hề có
Nhưng rồi đây
Chi tiết ấy
Sẽ găm vào kí ức cộng đồng
Như một câu hỏi nhức nhối
Như một cật vấn khôn nguôi
Em sẽ nói gì với linh hồn cha mẹ mỗi khi năm hết tết về?
Em sẽ nói gì với linh hồn cha mẹ mỗi khi năm học đến?
Em sẽ nói gì với linh hồn cha mẹ mỗi khi gặp những rủi do trên đường đời đầy chông gai cạm bẫy?
Em sẽ nói gì khi em lớn lên
May mắn gặp người bạn đời của mình?
Thời chúng ta sống
Đã hết hào hùng
Ngày mỗi ngày
Thêm một trang buồn
Thêm một trang đầm đìa nước mắt
Thêm một trang bơ vơ
Thêm một trang thảm sầu
Thêm một trang nhức nhối
Những trang không bao giờ có trong những kịch bản chống dịch hào hùng
Trong những tổng kết, trong những báo cáo, trong những lễ phát động
Luôn luôn có hai kịch bản
Kịch bản kết thúc vui vẻ trong mọi hoàn cảnh
Kịch bản thảm sầu tôi và bạn nhìn thấy hàng ngày./.