Trần Mộng Tú
Mùa Thu tới
chim gõ trên mái nhà
mây vắt ngang cửa sổ
lá vàng trên cành hồng
Mùa Thu tới
rơi vào bàn tay
em nắm bàn tay lại
giữ thật chặt mùa Thu
cả hai cùng mất hút
vào trong đám sương mù
Mùa Thu tới
em không tô son mà môi vẫn đỏ
em không chải đầu
sao tóc rẽ hai nơi
Mùa Thu tới
chiếc khăn quàng trong tủ
trở mình gọi tên ai
những sợi len rất mỏng
nhớ mùi hương vai gầy
Mùa Thu tới
em nhìn mình trong gương
thấy mắt mình sao ướt
giọt sương hay giọt lệ
không phải đâu… giọt Thu
Mùa Thu tới
những câu Thơ rơi
theo những chiếc lá
không định nơi…
em rơi… vào mùa Thu
Mùa Thu tới
Em đứng sau cánh cửa
đợi tiếng giày anh về
chỉ có một chiếc lá
thả mùa Thu bên thềm.
Mùa Thu – 2024