Shakespeare
Thiết Thạch dịch
Tặng Hoàng Ngọc Biên và Diễm Châu
Đây là bản dịch mẩu độc thoại (soliloquy) trong vở kịch Macbeth của Shakespeare – một trong những mẩu độc thoại nổi tiếng nhất, và có lẽ là hay nhất, trong văn chương thế giới. Tự thân nó là một bài thơ. Có lẽ trong cơn đại dịch, người đọc dễ cảm thông tâm sự này (ND).
Ngày mai, rồi ngày mai, rồi lại ngày mai
Ngày mai, rồi ngày mai, rồi lại ngày mai
Ngày lại ngày từng bước lê về
Con chữ cuối cùng trong cuốn lịch thời gian
Và tất cả những ngày hôm qua của chúng ta đã soi đường cho những tên điên khùng
Đi về cõi chết cát bụi. Tắt đi thôi, hãy tắt đi thôi, hỡi ngọn nến nhỏ
Cuộc đời chỉ là một chiếc bóng di động, một kịch sĩ tồi
Nghênh ngang và bồn chồn lo lắng trong suốt buổi diễn của mình trên sân khấu
Rồi chẳng còn ai nghe thấy gì nữa. Tất cả chỉ là một câu chuyện
Do một tên ngốc kể lại, ồn ào và giận dữ
Mà chẳng có ý nghĩa gì.
“Tomorrow, and tomorrow, and tomorrow”
by Shakespeare
(from Macbeth, spoken by Macbeth)
Tomorrow, and tomorrow, and tomorrow,
Creeps in this petty pace from day to day,
To the last syllable of recorded time;
And all our yesterdays have lighted fools
The way to dusty death. Out, out, brief candle!
Life’s but a walking shadow, a poor player,
That struts and frets his hour upon the stage,
And then is heard no more. It is a tale
Told by an idiot, full of sound and fury,
Signifying nothing.