Thơ Ngô Quốc Phương

QUÂN QUẢN

Ủy ban quân quản mở ra,

suy tôn ‘chủ soái của ta’ rõ ràng

con cua tỏ biết cậy càng

con cá càng biết muôn đàng dương vây

hỏi đang ở giữa ban ngày

hay sắp đêm tối phủ đầy nơi nơi?

dường như điềm báo tới trời

dân kia thêm khổ vài đời nữa chăng?

quân quản là thứ ‘hung hăng’

sẽ súng và đạn, sẽ căng giây đàn?

lại thêm mật thám lan tràn

sổ đen, lính kín đe ngàn vạn dân

về đâu quân quản lấn sân?

Virginia, 04/8/2024

ANH ĐI BÓNG

Khi đã vào được chỗ không người

anh đi bóng như ở nhà mình

đi trái, rẽ phải, giật lên, chọc xuống,

mà đúng hơn là các anh mới đúng

khán giả xứ này chỉ biết dõi theo

và một số không ít hò reo

với họ

ai vào sân cũng được

miễn là ảo diệu

xiếc, ảo thuật

nếu có đánh vật

boxing

rụng vài cái răng

rơi vài món tóc bạc

rách mòn cái áo Juventus

lại càng hay

những vụ đóng nắp săng

lại càng kịch tính nữa

nào đá đi, đá nữa

cho ‘âm ba gờn gợn nhỏ,

ánh sáng phai phai dần’*

bốn tường dân chao đảo bóng á phiện

say sưa

say tới quắc cả cần

say xuyên thế kỷ

say nhẹ bằng cả thập niên

say nặng bất chấp, miễn lên tiên

để cùng nhau chơi trò say mãi

lảo đảo

chân mềm

cổ khô

rượu hết

bình vơi

nhưng khí ấy vẫn bốc tận trời

một mùi… vĩ đại

vĩ đại

nhất

tinh cầu!

03/8/2024

(Sân khấu nào mà chẳng là sân khấu, lộng giả thành chân, món cũ lại mời?)

* Thơ Vũ Hoàng Chương

NGAY VÀ LUÔN

Ngay và luôn đã là câu đùa cũ

một nốt nhạc cũng đã quá đỗi dài

mọi lý thuyết càng trở thành vớ vẩn

ở một nơi lưỡi lê nhọn làm trời

*

mỗi cuộc đời trên dưới một trăm năm

chưa dám nói có ai lên thiên đàng

hay sống mãi nơi niết bàn, tiên giới

chỉ biết rằng ở một nơi chẳng đợi

những ghế kia tranh, đổ, cướp, giật hoài

*

bọn thơ thẩn lại là lũ vô loài

cả thế gian toàn tiền đô xanh đỏ

lại địa ốc, hột soàn, kim cương bự

cùng chức kia, tước ấy nổ ầm ầm

*

đại thế giới của những thứ thiết thân

kẻ nào ‘khôn’ thì vét vơ cho đủ

để biết đâu một ngày kia giậu đổ

bìm chưa leo ta đã thoát kịp rồi

cùng con cháu ta hưởng lạc muôn đời

tạm biệt nhé, lũ ngu ngơ ở lại

khóc lóc than ‘vạn tuế’, với ‘muôn năm’

vì ta đây thực sự chẳng muốn nằm

mà chỉ muốn ấm thân và hưởng thụ

cuộc đời kia ta phân rõ khôn ngu

nhất là lũ nạn nhân lại thờ ta đao phủ

nghich lý thế mà mi chưa hiểu đủ

khiến ta cười, ngặt nghẽo, thương hại mi

hỡi lũ kia còn kém cả trung ngu!

(Trên những ngày mây trắng vẫn phù du!)

30/7/2024

ANH ĐÂU RỒI

Anh ơi, anh đâu rồi

làm sao em quên được

lúc mặn nồng anh hẹn

khi nào em nguy nan

thì anh sẽ ở bên

và ra tay cứu độ

bây giờ anh đâu tá

lời anh xưa về đâu

em đang ngập khổ đau

mà bóng anh chẳng thấy

một thời anh bóng bẩy

mồm miệng anh khoa trương

nào khoa học dẫn đường,

nào quần chúng cách mạng

bây giờ em loạng choạng

mảnh đất quê tan hoang

dân quê đang lạc đường

anh ở đâu, sao nỡ?

27/7/2024

LONG TRỜI LỞ ĐẤT?

Long trời, lở đất cái gì

chẳng qua một lũ tự đì lẫn nhau

ngày xưa được lúa, úa cau

bây giờ chặt ghế, phang nhau suốt ngày

con ếch nào dưới giếng làng

tưởng mình Thượng đế, Ngọc hoàng, vĩ nhân

lại thêm một lũ cầu vinh

dựa những dịp đó nịnh vung lên trời

thế nên mới có ‘long trời’

‘lở đất’ với cả muôn loài tụng hô

khen cho hai chữ ‘bưng bô!’

07/8/2024

SUY TÔN

Một là băng đảng suy tôn

hai là giáo phái cô hồn tụng xưng

ba là chỉ định ‘trong bưng’

bốn là nghị quyết toàn dân học hành

năm là… thế kỷ nào đây

mà tuồng cũ rích diễn ngày diễn đêm

bao giờ hết khổ dân đen?

07/8/2024

TƯỞNG BỞ

Tưởng bở bảo rành rành

lần này cậu sai nhé

tớ thấy tia hy vọng

bỗng sáng rực chân trời

chẳng còn bao lâu nữa

sẽ có cuộc đổi đời

và sẽ đến cái thời

cam lai hậu khổ tận

*

rành rành nghe bụng quặn

không phải do bội thực

cũng không phải vì gì

mà chỉ buồn cười quá

tí nữa té xuống đường

hỏi tưởng bở mắt đâu

mà không rõ vàng, thau

mà không thấy sắt máu

đã chém, trảm khắp nơi

con đường vinh quang ấy

xác ‘thù’ xây rụng rơi

*

ấy còn hơn tướng ải

xách đao trảm trăm đầu

mà vẫn còn hứng chí

đầu nữa tới trảm thêm

hỏi cái máy chém xem

chỗ nào để hoa hồng

chỗ nào cho cười nụ

chỗ nào cho thiện tâm?

tưởng bở chớ coi lầm

kẻo sau hối không kịp

*

ngoài đồng con bìm bịp

đang mổ rắn cuối ruộng

nơi một mùa vụ xa

còn chưa thấy lúa, hoa

chỉ

mồ hôi

đổ thật!

08/8/2024

LÁ BÙA

Có lá bùa kia dán khắp nơi

‘trấn yểm vũ trụ’ chứ chẳng chơi

thay cho Thượng đế làm sinh, sát

khiến khắp nhân quần tơi tả tơi

*

có lá bùa kia đắp lên bùa

bùa thiu, bù cũ, nhưng chớ đùa

vẫn còn tăm tối thì bùa ấy

sẽ rước kẻ kia mãi làm vua

*

rồi đến một ngày bùa nhạt nhòa

vẫn bao kẻ khóc nhớ hơn cha

mong cha sống lại, bùa dán nữa

dù xác thân nào ma thật… ma

*

phù thủy hà hơi vẽ lên trời

bảo đây bùa nghiệm ứng muôn đời

sẽ đem hạnh phúc toàn nhân loại

chớ có hoài nghi ta vẽ vời

*

rồi đến trăm năm dẫu thụt lùi

dẫu nhà đói khổ, nước tơi bời

bùa kia dẫu rách vẫn hương khói

mong tới ngày nao được đổi đời!

09/8/2024

TRONG THẾ GIỚI CỦA NỖI SỢ

Trong thế giới đó

nỗi sợ co mình

nhìn trước ngó sau

lúc nào cũng sợ

biện giải bản năng

tránh voi chẳng xấu

ở thế cho lành

*

trong thế giới ấy

khủng bố được đà

dọa từ trong trứng

dọa ra mọi nhà

này súng, này ống

này sổ đen, còng

kể cả đạn đồng

và những thòng lọng

*

trong thế giới ấy

quân phiệt hoành hành

đứng trên tất cả

sắp xếp trật tự

từ chủ nghĩa kia

cho đến mọi ghế

*

trong thế giới ấy

tất cả như đùa

‘chỉ có thằng ngu’

mới không biết sợ!

09/8/2024

HỌC PHIỆT

Lũ học phiệt đói ăn

liền gặp nhóm ‘ma tăng’

làm những việc khó ngửi

ô uế đủ mọi đằng

*

nào giáo sư, viện sĩ

của cỗ máy xã nghĩa

gặp sư tăng mặt trận

trong đất nước sụp lạy

tất cả trong cơn say

của suy tôn lẫn nhau

ai cũng là siêu việt

*

cùng hưởng thụ nghề đắt

ai cũng gọi là thầy

nên nghĩ mình tổ bố

thiên hạ phải sụp lạy

là câu chuyện đương nhiên

*

anh xoa lưng cho tôi

tôi chống lưng cho anh

tiền – quyền ta trao đổi

thần quyền hôn học phiệt

học phiệt quấn thần quyền

làm thế quyền xôm tụ

cùng lòe bịp nhân gian

*

rồi mặt trời một hôm

bất ngờ đến thiêu đốt

lộ ra cái ngu dốt

của hành tinh vô minh

tất cả loài hợm mình

bắt kẻ khác nô lệ

phải tụng xưng, tôn vinh

những giá trị cơ hội

trong thế giới trật trội

của tiền quyền, độc tài

mà không biết một mai

tất cả có thể mất

tham, si, bợm làm gì?

09/8/2024

HƠI ẤM

Thèm lắm một thế gian

biết ngày mai mong manh

càng ở bên nhau

bất chấp mọi điều

*

thèm lắm một bàn tay

siết chặt

mọi sự có là gì

kể cả sự khổ

sự chết

tất cả chỉ là thử thách

này em

anh đây, đừng sợ, đừng khóc

cũng đừng oán trách

đã có chính em ở đây

*

thèm lắm một ngày

đã nhìn ra và thấy

để chẳng cần… thèm nữa

phải không?

09/8/2024

N. Q. P

Comments are closed.