Thơ Nguyễn Thị Hậu

 

Thơ Nguyễn Thị Hậu

 

unnamed

Nguyễn Thị Hậu

Văn Việt: Đi và tìm trong đất là một tác phẩm đúng với chuyên môn của Tiến sĩ khảo cổ học Nguyễn Thị Hậu. Chính trong tác phẩm khoa học này người đọc tinh ý đã nhận ra tâm hồn của con người lãng mạn, con người nhiều ưu tư, con người có khả năng nhìn cuộc sống với nhiều góc cạnh của Nguyễn Thị Hậu.

Trong một thời gian ngắn, Nguyễn Thị Hậu đã xuất bản 6 tập truyện ngắn, tản văn, tùy bút (Quay qua quay lại – tản văn, Ngắn và rất ngắn – truyện ngắn, Buổi trưa trong quán cà phê – tản văn, 101 truyện 100 chữ, Thế giới mạng và Tôi – tạp bút, và Những mảnh vỡ – truyện ngắn.

 Có thể coi sự tinh tế trong cách nhìn cuộc sống thường nhật của một người đàn bà là nét đặc biệt nhất của Nguyễn Thị Hậu. Thơ chị cũng mang đậm đặc điểm này.

 Văn Việt trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc những sáng tác mới của chị. 

 

 

 Bay ngược

 

Vẫn chỉ là một chuyến bay đêm

một giờ bốn mươi lăm phút

thời gian như vô tận

 

Có tin nhắn nào đón

khi máy bay đáp xuống đường băng

mở điện thoại

Có dòng mess, có email nào chờ

ở nhà

khi laptop bật lên

 

Giữa không gian tràn ngập mess, email và tin nhắn

những lời bâng quơ

này em có nhớ…

 

Lặng lẽ như thế

ra đi rồi trở về

và ước ao

được một lần

bay ngược

 Về phía mùa thu…

 (12.2011)

 

 Tạm ứng

 

Cha mẹ tạm ứng cho ta hình hài   

Rồi về với đất

Cuộc đời tạm ứng cho ta số phận   

Vay trả kiếp sau

Buổi chiều tạm ứng cho ta

Nhớ Bình minh

Cơn mưa tạm ứng cho ta

Buồn Dông bão

Ta tạm ứng cho nhau Tình yêu             

Rồi truy lĩnh từ người khác

Trò chơi bội bạc.

 (12.2012)

 

 

Người đàn bà trong chiếc áo sơ mi đàn ông

 

Em cứ mặc đi

Nếu muốn

Người đàn bà trong chiếc áo sơ mi đàn ông…

 

Chiếc áo rộng trên thân mình em mảnh mai

 

Mềm mại

 

Che giấu những ngại ngùng

 

Che giấu những đam mê

 

Che giấu cả những vụng về

 

Của em

 

Người đàn bà đã qua một thời mê đắm

 

Em hãy mặc nó đi

Chiếc áo sơ mi đàn ông bằng chất vải thô dày

Màu xanh

Như một mảnh trời

Phủ lên thân em

Dịu dàng

Nhói lòng anh

Đôi chân trần hoang hoải

 

Người đàn bà trong chiếc áo sơ mi đàn ông

Em biết không

Vẻ khêu gợi của em.

Anh không muốn ngay cả em nhìn thấy

 

Hãy cứ bên ngoài mạnh mẽ

Bên ngoài cứng cỏi

Bên ngoài như chiếc áo sơ mi đàn ông

Dày thô màu xanh

Đôi chỗ đã sờn

Chỉ để mình anh biết

Trong tấm áo kia

Em mềm mại dịu dàng

Em nồng nhiệt đắm say

Chỉ để mình anh biết

Em mong manh thế nào

Chỉ để mình anh

 

Biết

 

Gượng nhẹ

Em

Người đàn bà của anh

Trong chiếc áo sơ mi đàn ông

 (12.2013)

 

 Chỉ vì những ngày như thế

 

Chỉ vì những ngày

Nơi này

Xao xác gió heo may

Lá vàng

Cuộn lăn theo vỉa hè phố cũ.

 

Chỉ vì những ngày

Nơi này

Hun hút gió Đông

Những cây bàng

Khẳng khiu

Trên nền mây xám

 

Chỉ vì những ngày

Nơi này

Mưa rây mặt đường

Hơi sương

Giăng đầy lối cũ

Quán cà phê ngõ nhỏ chờ ai

 

Chỉ vì những ngày

Nơi này

Chiều sắt se tối

Căn phòng lạnh

Cô đơn

Tiếng chuông nhà thờ

Buông rơi nỗi nhớ

 

Chỉ vì những ngày

Như thế

Mỗi mùa đông

Tôi vẫn quay trở lại

Dù nơi này

Người yêu tôi

Đã lạc mất trái tim

 (1.2014)

 

 Tác giả gửi Văn Việt.

Comments are closed.