Thơ Quảng Tánh Trần Cầm

tháng này mưa không dứt

 

1.

những chiếc bóng mù mờ thấp thoáng

di động trong câm lặng mệt mỏi

chiều về âm thầm

dang tay hứng từng giọt mưa rơi  ̶ ̶ ̶ 

nước mắt thiên thần gãy cánh

 

2.

từng giọt nước mắt lăn nhanh

từ khuôn mặt trên màn hình

dang dài trải rộng một góc tầng cao

tôi co ro ôm cái lạnh thẩm thấu

bất chợt thèm chút sake hâm nóng 

và hơi ấm đôi tay nàng

 

3.

đôi tay nàng vẫy gọi cơn dông

lướt thướt xô dạt ngang thành phố

đời khô hạn giờ như úng thủy

ngày chưa qua đêm vần vũ chực chờ

những vết son oằn mình không khoan nhượng 

 

4.

thượng đế miên man trong cơn mê muội

giăng mắc cuộn chỉ hồng 

cám dỗ bước vào bi kịch oan nghiệt

trói buộc không lối thoát

trời đã mưa  ̶ ̶ ̶  dù muốn dù không 

 

5.

tháng này mưa không dứt

hay chỉ là ám ảnh từ giấc mơ vụng dại

có người từ trần trước khi hấp hối

có tiếng kinh cầu lê thê thay lời trăng trối

ngày dài nay đã vào đêm

về thôi  ̶ ̶ ̶  không gì vướng bận

về thôi về đi thôi.


vói tay trên sóng  

 

đôi khi tôi thấy nàng trôi dạt

giữa đại dương bao la xám xanh

nhìn mặt trời treo ngược buổi hừng đông

và rất lâu tấp vào bãi cát đầy rong biển

cùng rác rưởi phế thải linh tinh

chào đón ngày mới trong không gian cũ

 

đôi khi tôi dựa cột đá trơ lạnh

bâng quơ nhìn nước triều dần lên

tôi thấy mái tóc đẹp như mây

về giăng ngang chân trời

và hơi thở chới với ngụp lặn trên sóng

bốc hơi chậm từ ly cà phê đen quánh

 

qua hai hốc mắt thẳm sâu

người mẹ ngó quanh cột cờ ảm đạm

ngó tới ngó lui đảo mắt tìm kiếm

(bỡ ngỡ nghe chừng tĩnh vật cũng đau)  

và tôi vô tâm ngó hàng dương phía xa

lung linh tan loãng trong nắng gió huyễn hoặc

 

trong khoảnh khắc lũ chim biển đập cánh kêu thất thanh

một ngày thảng thốt lướt qua

không một ai để lại dấu chân trên cát

không một vết tích  ̶ ̶ ̶  dù thanh mảnh. 


Mưa Osaka - QTTC

                Mưa Osaka. Ảnh Q.T.T.C

 

chưa một lời chia tay  

 

nàng vụt thoát thân qua màn hình tivi

(nếu không là qua khung cửa sổ)

vượt buổi chiều hối hả

bước chân vào đêm thắp sáng đèn lồng

 

bất chợt nàng cất tiếng cười ha hả

sau cơn khóc tỉ tê

dằn vặt trong một thế giới khác

riêng tư không chia sẻ

ôm chầm nỗi buồn trong sáng pha lê

nỗi buồn không cần khuyến mãi

 

tôi chăm chỉ cắt dán danh tính ưu việt

của chú chó cưng nàng bỏ lại

trân trọng rao hàng trên báo lá cải

này này ông đi qua bà đi lại… 

 

và trong âm vọng giọng cười hả hê

từng chập mắt nàng linh hoạt mở to

lối an nhiên đi vào cõi kỳ bí xa xăm

 

một thoáng chú chó cưng gặm nát mục rao vặt trên báo

chạy như biến qua cánh cửa khép hờ

bóng nó ở lại bên này  ̶ ̶ ̶  với tôi. 

 

như bạn nói

 

đã có lần tôi nghe bạn nói 

độc đặc  ̶ ̶ ̶ 

(ghép hai từ độc đáo và đặc biệt) 

 

nghe xa lạ

nặng nề tựa đao to kề bên cổ

ghê gớm như độc dược nhét vào miệng

chì đun chảy đổ vào mồm

 

dường như tôi gặp lại bạn trong giấc mơ đêm qua

đâu đó chốn đông người

sắc màu độc đặc  ̶ ̶ ̶ 

nếu không là san fran

thì cũng kobe  ̶ ̶ ̶  

 

và trên dưới bạn vẫn bụi

vẫn cháy rực rỡ

không nuối tiếc 

dù thời gian ủ men ngậm ngùi

 

trên nẻo đường năm tháng 

bước chân khập khiễng nao lòng

thôi thì đáo biệt  ̶ ̶ ̶  tưởng chừng

 

nghe bạn nói  ̶ ̶ ̶  trái tim giờ thì cạn kiệt

chẳng còn máu me gì mẹ nó

trống rỗng rỗng tuếch rỗng toang

 

sáng tạo kiến tạo tái tạo?

đâu là tôn sắt thép xà gồ?   

 

Q.T.T.C

 

 

Comments are closed.