Thơ Quảng Tánh Trần Cầm

thông tin cao tốc

 

 

cảm ơn cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư

cho tôi nhiều thông tin hơn tôi có thể ngốn

ước gì tôi có 72 giờ một ngày để kiểm chứng

đâu là fake news đâu là semi-fake news

 

đâu là thuyết âm mưu dày đặc mạng nhện

đâu là mạng nhện thuyết âm mưu của thuyết âm mưu

 

thông tin cũng có hạn sử dụng như bơ và sữa

mốc và rữa và chua và thối nếu để quá lâu ngày

 

đôi khi thông tin làm tôi muốn khóc sụt sùi

 ̶  lâu lắm rồi chưa bao giờ được khóc

 

đôi khi thông tin làm tôi muốn khóc sướt mướt

nhưng không cách nào khóc được

 

đã cạn nước mắt  ̶  từ nhiều năm qua

thôi tôi đành nhe răng cười te toét thỏa thê vô tích sự

 

cách mạng công nghiệp lần thứ tư đã di căn vào tim, óc, tủy:

tôi choáng váng ngợp thở đau đầu  ̶  sau khi dán mắt 7/24 vào

 

màn hình vạn hoa nhỏ và lớn trên dòng chảy thông tin cao tốc

tôi thấy tôi (và bạn) trông dị hợm lố lăng như lũ chết rồi trá hình.

 

 

mùa hè bất mãn

 

 

ngày đau đáu màu thủy tinh dễ vỡ và nắng vàng chằm chặp bốc hơi.

khi đêm về lướt thướt, chân trần mộng du từng bước lẻ loi từng vẫy

 

tay từng hơi thở nhẹ tênh sương khói – người còn mê mải rong ruổi

về phía hôm qua xa vời vợi. chìm nổi trôi dạt trong ký ức vẩn đục –

 

giữa đây và đó chòng chành giữa tháng ngày nhập nhòa chạng vạng

của mùa hè  ̶  người ngồi đơn độc trong bóng tối nhẩn nha cùng

 

năm ba chai corona extra và corona familiar, không muối không chanh.

màn hình tv vô cảm nhấp nháy tổng kết tin tức toàn cầu mùa đại dịch.

 

bên ngoài qua khung cửa sổ tầng cao, dưới ánh đèn đường quạnh hiu

ủ bệnh, thành phố đột nhiên trống vắng mất phương hướng ù lì tê dại.

 

bây giờ là mùa hè covid-19, mùa hè bất mãn, mùa hè đốt lửa quanh trời.

rồi bạn và tôi sẽ vượt qua khi mùa thay lá đem lại tử tế tình người.

 

 

theo mặc định

 

 

tôi mở thư mục mới

tên gọi theo mặc định

dồn vào trong tất cả

 ̶  mọi thứ gây mê từ hơi thở phập phồng

mọi thứ phơi bày ngổn ngang ngồn ngộn

mọi thứ xa hoa phù phiếm

mọi cảm xúc giày vò trên dòng tâm tưởng

cùng ám ảnh của chứng viêm da dị ứng

rồi tất cả được chưng cất hả hê

̶  giấc mộng thăng hoa nát nhừ

tôi ngao ngán nhìn

vách tường xám

bầu trời đen

khoảng trống trần trụi sâu thẳm

huyễn hoặc

không tên

không chứng từ

gọi là tình yêu theo mặc định?

thoáng qua, rồi mất hút

 ̶  đột nhiên xa vời vợi, và

khi mùa hè đã qua, vẫn nhớ

nhớ thành phố nhập nhòa ướt đẫm

nhìn từ chuyến xe trung chuyển ngày mưa.

 

 

vọng từ đáy ly

 

 

ngày mưa bụi

vuốt tóc ngẩn ngơ

quán vắng, ẩm, đọng, đặc

nhạc không lời

nhạc có lời

nhạc lắm lời

âm ba vọng từ đáy ly

trăn trở những cục nước đá tan chậm

trong khoảng không ồn ào, sặc sụa

khói thuốc lan man theo vòng tròn vòng méo

liếm bàn tay chai sạn

nhạt. nhạt. nhạt

·

cơm cháy hành phi

tóp mỡ giòn, vàng hực, thơm lựng

chén nước mắm ớt đỏ tươi

lơ thơ những cọng dưa chua hai màu

ôi bao dung nụ cười của mẹ

là hạnh phúc cuối ngày

(như hạnh phúc cuối đời)

là được đi về mệt nghỉ

cho đến khi hết cuộc hóa thân

tôi loanh quanh bờ bụi theo dòng

nghe tiếng vọng từ đáy ly

sâu. lắng. xa. vời vợi

·

vọng từ đáy ly?

ai người mù, lòa, câm, điếc?

Comments are closed.