Thơ Thy An

Hiền lành mùa hạ

 

ngôi nhà màu trắng

ẩn mình sau vòm lá

hiền
lành mùa hạ

xôn xao vạt nắng bao la

 

những vuông tròn tâm thức

vu vơ tiếng thiết tha

nghe lòng hát ca không mỏi

những đa giác vấn vương hiện về

 

mềm đi trái tim lãng mạn

một góc trời đầy hoa lá

thương em ngày nắng hạ

nghe vô vàn âm thanh xa …

 

Lửa và hoa mộc lan

 

sóng triều thật mạnh

đẩy chàng chìm trong nàng

dẫy dụa mấy mùa trăng

bơi trong nước mắt

hạnh phúc của đam mê như ánh sáng

rọi ân sủng đến từ trời

hơi thở một thời dồn dập

 

lửa cô đơn từ trái tim nồng ấm

sưởi cánh đồng bình minh

khoảng trống giữa những bù nhìn im lặng

không lời nói

nghe gió suốt qua lòng

 

phương đông có quê hương là mặt trời

phương tây có thành phố đầy cổ tích

gửi về nàng chìm đắm

thanh thản những đóa hoa mộc lan

thì thầm điều to nhỏ

trong khu vườn hoang dã

ngơ ngác như mây mưa…

 

Một ngày mùa hạ

 

 

thoang thoảng mùi thơm hoa tử đinh hương

trên những cánh tay trôi dài

da nhăn mờ nhạt

không một lời bày tỏ

tan theo ẩn hiện mù sương 

 

giải thoát bực dọc

phóng sinh những con thú hẹp hòi tâm thức

tình bạn – tình người lặng lẽ

cạn dần đồng cảm

sau cùng sẽ cúi đầu

rồi ánh mắt đi xa

 

một ngày nào đó

ngẩng lên nhìn mưa

giọt tinh anh đọng trên vai bỗng mềm

có khi nào về kịp bình
nguyên

không lỡ chuyến đò châu
thổ

nói lời yêu thương cùng
đất đỏ phù sa ?

 

bàn tay run run vỗ về nhân ảnh

suốt cơn mưa thấm áo

lạnh buốt thời gian

gom lửa ấm từ mặt trời đỏ rực

rong ruổi cuộc chơi

tàn theo cuộc vui nhanh

 

con thiên nga bay ngang trời

ánh sáng pha cùng bóng tối

tiệm cận hai trái tim nức nở

đập nhịp không lời nói

khu vườn hoang sơ nắng vội

ngày hạ êm đềm như thơ…

 

Ngày hạ nóng

 

niềm hân hoan của thơ

chảy theo giọt nắng

xuyên qua vòm lá

ấm những trái tim hồng

ngày hạ nóng trần trụi

tìm nhau

 

cảm thông của những bàn tay vu vơ

nắm chặt trên con đường ẩm

nụ hoa tâm hồn nở ra lặng lẽ

những xao xuyến nhủ lòng

ngày hạ nóng trần gian

gọi nhau

 

nỗi buồn và niềm vui

quyện sâu cơn gió chướng

mùa hạ cất tiếng bão bùng

thở dài của biển sông

ngày hạ nóng lá hoa

yêu nhau

 

có điều gì rất nhẹ

trôi qua như mây khói

tình nhân nói câu thật khẽ

ngày hạ nóng thơ mềm…

 

thy an – hạ 2024

 

Comments are closed.