Thơ Trang Châu

XUÂN CẢM

 

Nở rộ cành mai dưới nắng xuân

Trong ta xuân thắm nở bao lần?

Trong ta bèo giạt bờ hư giác

Thăng trầm theo mấy lớp phế hưng?

Ta nhớ một thời vui, sống, yêu

Lòng mênh mông rộng, ý muôn chiều

Hồn căng như cánh diều no gió

Rộn rã hài son bước bước theo

 

Trót lỡ quên đi đời hữu hạn

Liều đem thân thế gởi tang bồng

Tháng năm đèo buộc vào cơm áo

Mơ hoài một thoáng mắt bao dung

 

Lặng lẽ thời gian lặng lẽ trôi

Hoàng hôn che lấp nắng lưng đồi

Ngàn sau sao chỉ tòa hư ảo?

Một triều hương cũ bỗng lên ngôi

 

Biết ước gì khi tuổi xuân qua?

Nhìn nhau tóc đã muối tiêu. Và

Cần chăng một chút lòng thanh thản

Một chút thành tâm ta với ta

 

 

BAO GIỜ?

 

Đếm giây, đếm phút, đếm giờ

Đếm mong mỏi đến, đếm chờ đợi đi

Cuối tương lai, biết đếm gì?

Nghe trong hoang vắng thầm thì giá băng

Vói tay lòng nhắn nhủ lòng

Lấy mơ làm thực, hẹn cùng chiêm bao

Không song ngăn, vẫn thép rào

Bốn phương gọn ép khép vào tâm tư

Mong bình minh, chỉ mây mù

Mong sao sáng, chỉ trăng lu cuối trời

Người gần bỗng thấy xa xôi

Tình trong gang tấc bỗng rời rã phai

Bao giờ nắng gội hiên ngoài

Tim nơi cung cấm rạng lời hoan ca

Bây giờ ta lại gặp ta

Một vườn mộng nở trăm hoa cuối mùa

 

XIN BÌNH YÊN CUỐI ĐỜI

 

Đôi tai này từng nghe bom đạn nổ

Hơn một lần nghe tiếng sét ái tình

Dông bão, phong ba, trời gầm mấy thưở

Giờ, xin ai thở nhẹ bên vai mình

 

Bàn tay này kéo dây dù ngược gió

Dìu thương binh qua mấy bãi đầm lầy

Đỡ đần ai rời mảng tthuyền sắp vỡ

Giờ, tay cần hơi ấm một bàn tay

 

Đôi mắt ngày xưa trừng nhìn biên ải

Quắc hận thù khi đồng đội vùi thây

Từng giận người đi, sầu người ở lại

Giờ, đêm về xin làm ánh sao bay

 

Trái tim này xưa một bầu máu nóng

Toan một lần ôm trọn hết tương lai

Giờ đã biết thực không bằng mộng

Nên muộn màng ươm hạt nắng đang phai

 

Ta cuối đời là con trăng về muộn

Soi chút mờ lên huyền ảo đêm đen

Ta cuối đời là cánh buồm gió cuốn

Đợi chiều tà, lặng sóng, lướt đi êm…

 

 

HẠNH PHÚC TÌM ĐÂU

 

Hạnh phúc biết tìm đâu hỡi em?

– Hồn anh là cánh lá ưu phiền

Em hãy là một cơn gió thoảng

Lá sẽ reo vì gió lướt êm

 

Hãy nhớ lâu những ngày nồng mặn

Hãy quên mau đôi phút giận hờn

Đừng vướng mắc nụ buồn u tối:

Đôi môi sầu không thắm nét son

 

Hạnh phúc biết tìm đâu hỡi em?

– Nhìn tương lai trong quá khứ hiền

Mối thân thương của ngày tháng cũ

Ước mơ thầm như thưở mới quen 

 

Hãy trao lòng đừng giữ tim nhau

Niềm tin là đường sắt nhiệm mầu

Dẫn con tàu xuyên tâm chở nặng

Những toa tình hẹn đến mai sau

 

Hạnh phúc biết tìm đâu hỡi em?

– Trong ta, dù sấm động ngoài hiên

– Trong ta, dù thuyền từ trăm ngả

Vẫn một dòng theo con nước lên

Comments are closed.