Thơ Trang Châu

HÀNH TRANG CUỐI ĐỜI

 

Một đêm nằm mộng hồn ta hỏi:

Tính sổ đời ngươi tạm đủ chưa

Rủ áo phong  sương về cõi tịnh

Hay còn mang nặng kiếp đong đưa

 

Đong đưa ta vẫn đong đưa mãi

Phần số lênh đênh đã mấy mùa

Chân dẫu muốn dừng, tâm vẫn giục

Đường trần ta đội nắng cùng mưa

 

Thế sự ta chưa hề trốn mặt

Sá gì ai kẻ thắng người thua

Ta ghim ước nguyện vào tim óc

Làm dân yêu nước hơn làm vua

 

Ta lỡ trót sinh giàu cảm lụy

Yêu người ta giữ hẹn thề xưa

Ai đem thương nhớ bàn hơn thiệt

Cân nhắc thành chi chuyện bán mua

 

Ta bảo hồn ta bình tâm đợi

Non nước đang mùa sóng gió khua

Một mai sáng đẹp bình minh lại

Thế giới quanh ta hết lọc lừa

 

Ta vỗ tay và hồn nhiên hát

Tìm vui trong thiếu để mong thừa

Nghe trong xa vắng mùi hương cũ

Trong giá băng tìm bóng nắng trưa

 

XUÂN ƯỚC NGUYỆN

 

Trong thư chị báo mai vừa nụ

Cây khế vườn sau mới trổ bông

Chị ơi, chị nhắc làm em nhớ

Quê mình vẫn có một mùa xuân

Ở đây tuyết phủ ngoài hiên trắng

Chăn, áo bao năm chẳng ấm lòng

Số kiếp tha hương, đời lữ thứ

Quê người sao lạnh mãi mùa đông?

 

Còn đâu, chị nhỉ,  mùa xuân ấy

Giao thừa, chong mắt cố ngồi trông

Một chị, một em, khoe áo mới

Tay vòng, tranh chúc tuổi đầu năm

Xúng xính tiền xu, tiền giấy, đếm

Nhét đầy cho mập con heo chung

Chị ơi, heo mập ngày xưa ấy

Chị đập, may em áo mấy lần!

Em thương chị quá nên em khóc

Ngày chị xa em để lấy chồng!

 

Lấy chồng chinh chiến như gieo quả

Vào chốn hư không, mặc số phần

Chị ngồi đan áo thâu đêm gởi

Từng mũi ân tình theo nhớ mong

Hỡi ôi, đất nước nay tàn lụi

Buông súng chưa tròn nợ núi sông

Tấm thân tù, đói cơm, rách áo

Một nhúm xương khi nhận xác chồng!

Chị giờ sống để mà quên sống

Vui với riêng ai dưới mộ phần

Lâu lâu chợt nhớ thằng em nhỏ

Phiêu bạt phương trời chẳng biết xuân

 

Thằng em của chị giờ đây cũng

Tóc đã hoa râm dưới bụi trần

Vẫn mãi gian truân cùng thế sự

Thăng trầm theo vận nước long đong

Quyền cao, chức trọng mà chi nhỉ

Thử hỏi lương tri được mấy thằng?

Lấy ai đốt đuốc tìm công lý

Ai kẻ đồng tâm để nhất tâm?

Chị than đi giữa lòng đô thị

Sao nắng trưa hè vẫn lạnh căm?

Chị ơi, tim của thời sắt đá

Đâu biết yêu thương để hợp quần

 

Tết này em vẫn chưa về được

Dù nhớ thương quê đến ngập lòng

Dẫu muốn vạn lần ôm lấy chị

Khóc cười ôn lại chuyện ngày xuân

Em không tuyệt vọng, không hờn oán

Mà vẫn kiên tâm ước nguyện cùng

Khí thế của hồn thiêng sông núi

Một ngày muôn một gánh vai chung

Cùng nhau ta sẽ xây nền lại

Mái nhà xưa, trăm họ trùng phùng

Em về thăm chị, hân hoan kết

Một vòng hoa đem đến mộ phần

Bên chị, bên anh, em sẽ viết

Bài thơ chung thủy để mừng xuân

 

T.C

Comments are closed.