Đặng Tiến (Thái Nguyên)
Lùi xa, đã lùi đủ xa để cho tôi nhìn lại
Nhìn lại để bớt mù lòa
Để bớt ảo tưởng
Về những gì đã qua
Về những gì sẽ tới
Về những gì đang ngổn ngang bày đặt…
Ngày 19 tháng 1 năm 1974
Lúc ấy
Tôi mười ba tuổi
Và dù có là 23, 33, 43, 53, 63, 73, 83, 93, 103… thì cũng chẳng khác gì
Tất cả xứ sở chìm trong u u mê mê
Chỉ có khẩu hiệu treo khắp nơi
Tất cả để giải phóng miền Nam
Mĩ phải cút ngụy phải nhào
Tất cả chỉ là như thế
Loa phóng thanh tiếng mờ tiếng tỏ
Nói tất cả những gì có thể
Trừ tin Trung Cộng chiếm Hoàng Sa…
Không người dân nào được biết hung tin
In hệt sau này Gạc Ma năm 1988
Tất cả nằm trong vùng u tịch
Tất cả nằm trong vùng bí mật
Một vài người được biết
Hoàng Sa lá bài trong canh bạc quyền lực
Đang mặc cả và chia chác
Ngày ấy chưa xa
Với tôi gần như là cổ tích
Đọc lại thấy ngỡ ngàng
Chuyện máu người Việt đổ
Hoàng Sa Hoàng Sa những ngày khói lửa
Xa vời vợi ngàn trùng như chuyện đẩu đâu
Tôi hỏi đồng nghiệp đã bạc đầu
Ai được hỏi cũng từng như tôi ú ớ
Tôi hỏi đồng nghiệp ngực còn căng cũng thế
Ú ớ u ơ
Tôi hỏi mấy ông bà bạn làm thơ
Ồ Hoàng Sa cát vàng sóng biếc đẹp tựa Hawaii tha hồ tắm nắng
Hoàng Sa Hoàng Sa anh sẽ đưa nàng thơ đến
Tôi chỉ còn biết thở dài
Ngao ngán
Giữa bạn bè khi cao hứng
"Trường Sa hành" tôi đọc vang lên
Tiếng thơ bi hùng
Trường Sa Trường Sa đảo chếnh choáng…
Gió miên man thổi
Lòng ta cũng rách
Cây bật rễ trôi trên sóng
Xám ngắt
Bạn tôi nghe
Có người run rẩy khóc
Có người nghiến răng mặt lạnh
Không ít người ngơ ngác
Có người quát
Sao đọc thơ của tay lưu vong từng làm tên bán nước!
Hoàng Sa ơi! Trường Sa ơi!
Nước mắt tôi rơi
Khóc cho ai?
Cho Hoàng Sa
Hay cho lòng người tan nát?
Ngày này năm ấy đã đủ xa
Cho tôi cho bạn nhìn lại
Ngày ấy và bây giờ
Bây giờ và mai sau
Chỉ còn lại nỗi đau
Hỏi có ích gì?