Chuồn chuồn đạp nước

(Rút từ facebook của Nguyễn Trọng Huân)

 

Tôi sinh ra vào thời điểm đang diễn ra cuộc đấu Nhân văn – Giai phẩm. Sau này tầm tuổi tôi chỉ nghe, đọc thôi và loáng thoáng biết kẻ “đầu sỏ” vụ ấy là cụ Nguyễn Hữu Đang.
Chuyện xảy ra lâu rồi (gần 60 năm), tưởng như là quá vãng, một thời ẩu trĩ, non vụng,… Ấy vậy mà vừa qua tôi được chứng kiến: nghe, nhìn và không chỉ tôi, còn khoảng gần 200 nhà văn Hội Nhà văn Hà Nội, trong “Đại hội trù bị” Nhà văn Hà Nội, chuyên ngành văn xuôi, sáng ngày 30/10/2016 – cảnh đấu tố, chụp mũ ông Chủ tịch Hội Nhà văn Hà Nội – Phạm Xuân Nguyên.
Ở đây không bàn tới nhiều câu hỏi của đại biểu đưa ra tại hội trường, sao Đại hội Nhà văn Hà Nội lại lình xình lâu đến vậy, rồi thì có vẻ như là muốn uốn nắn, định hướng này nọ, ví dụ như không nên để các hội viên bầu trực tiếp ra vị Chủ tịch Hội của mình, rồi cái ý kiến tuổi tác nữa, bị cho qua – ngoài 65, thì không nên tham gia ban chấp hành, để cho người trẻ, vậy mà cụ Bằng Việt 71 tuổi như không nghe thấy, không nghe cả điều đại biểu phát biểu thẳng thừng: ăn rồi, bảo chưa ăn,…
Riêng việc “đấu tố” xảy ra vừa qua, đây là kịch bản chuẩn bị sẵn, ngẫu nhiên, hay có sự thâm thù cá nhân của nhà ông lên đấu tố kia?

Cứ như ông này đấu, thì ngoài ông Nguyên, còn mấy ông nhà văn và cả tác phẩm của họ, đều được mang ra đấu và nó là dạng “tác phẩm” phản động, Việt gian bán nước hại dân,…
Nhưng khác ngày trước rồi. Cuộc truy bức này, duy nhất có một người nhảy ra đấu tố thôi.
Sau các nghi thức: đọc báo cáo công việc của Hội nhiệm kỳ vừa qua, đến phần ý kiến của các hội viên, ông nọ phát ngôn đầu tiên. Phát ngôn đầu, bởi ông này ngồi sẵn gần bục mích, nên có điều kiện nhảy nhanh lên phát ngôn. Quả là kiểu cách, giọng điệu, thì ông này có cách quy chụp truyền thống và chuyên nghiệp – y như kiểu gần 60 năm trước trong cuộc đấu tố Nhân văn – Giai phẩm, hay đấu tố trong cải cách ruộng đất.
Vị này chắc chuẩn bị trước và không biết có ai “gà” cho không, ăn nói giọng băm bổ, đấu kiểu rất “Cải cách ruộng đất”, hay Cách mạng văn hóa Tàu, ông ta còn xoay cả mặt khi biểu đạt vào người bị đem ra đấu tố là ông Nguyên.
Khiếp quá cơ! Nếu như 58 năm trước, thì người bị đấu chắc chắn sẽ thành nạn nhân y như cụ Nguyễn Hữu Đang, tội lỗi chả kém cạnh gì cụ Đang đâu, tức phản động, phản đảng, phản quốc, hại nước, hại dân,… cho vào ngục thất.
May quá, thời ấy hết mất rồi. Vì chỉ duy nhất có ông này nhảy ra đấu tố thôi và chả biết còn có ai đó núp sau lưng ông này không. Chắc khi xem trò đấu của ông ta, ai đó sẽ ngấm ngầm sung sướng.
Ngay sau lời phát ngôn của ông “nhà văn” này, các đại biểu phát biểu đều biểu lộ sự phản đối và có người phản đối băm bổ vào mặt nhà ông này. Nếu có người ủng hộ ngầm, chắc chắn sẽ ê mặt lắm!
Tôi chả rõ sau đó vị phát ngôn kiểu quy chụp kia, còn dám ngồi lại dự đại hội nữa không, hay chuồn chuồn đạp nước, biến mất rồi! Ngồi lại, có mà ê mặt, dại mặt.
Chuyến này, ông này – cái ông đấu tố ấy, nổi tiếng như “cồn”!

Comments are closed.