Ngày mai đi khám "giặc ung thư"

(Rút từ facebook của Đồng Chuông Tử)

 

Vậy là Chuông đã vào đủ 9 lần hóa trị. Cơ thể tạm thời yên ổn, chỉ còn vài chục “em” mụn phơi bày ở “mặt tiền”, di sản của thuốc quá nóng.

Ngày mai vào thăm khám tổng quát. Cầu trời mấy nàng giặc ấy đã bị đánh bại hoàn toàn. Nếu không may vẫn còn các ả, đời mình cầm bằng cái chết mười mươi.

Đời thi sĩ chỉ mong mỏi gọi tên tất cả là thơ, cho lành. Cho đẹp. Nhưng khi sôi giận lên, đau đớn nhất khi xưng xướng nàng là giặc ung thơ.

Thà gọi đích danh nàng vậy, cho bõ bèn ngày tháng chiến chinh. Chứ nhất quyết không chấp nhận thiên vị, hèn nhược.

Lịch sử đất nước này, từng chống giặc Pháp, giặc Mĩ và cả giặc Trung Quốc. Bằng Tổ quốc ghi công từng thời kì chống giặc Pháp, giặc Mĩ đối với hàng triệu liệt sĩ thì đã rõ ràng.

Sao các liệt sĩ chiến tranh Biên giới phía bắc 1979 không ghi tên kẻ giặc?

Lịch sử nhớ ơn kiểu gì kì cục vậy? Chả trách Hoàng Sa – Trường Sa thành của người dễ nhất trong tiến trình lịch sử Việt Nam.

Phải thẳng thắn và quyết liệt kiểu tui nè, khi ả định “xâm chiếm” cuộc đời tui, tui gọi ả là nàng giặc ung thư.

Định danh được giặc rồi, thì linh hồn các liệt sĩ mới yên lòng nhắm mắt.

Comments are closed.