Ngụ ngôn mới

(Rút từ facebook của Vương Trọng)

 

Chuyện kể rằng ở địa phương nọ có một người đàn bà xấu xí chuyên làm một nghề rất lạ: giết trâu thuê! Các gia đình hoặc cơ quan cần giết trâu để liên hoan hoặc đem ra chợ bán đều cần đến thị vì giá tiền công thị đòi rất rẻ mà quên đi chuyện khi xả thịt xong thì thế nào thị cũng xin thêm bộ lòng hoặc bốn cái đập đất (chân).
Lúc đầu thị đến chỉ mang cho con trâu một nắm cỏ để làm quen. Khi trâu ăn hết nắm cỏ này thì thị mang đến một nắm cỏ khác và một khúc săm xe đạp đã măng-xông thành hình chữ O với đường kính khoảng dăm cm. Khi con trâu đang ăn nắm cỏ thứ hai thì hai bàn tay thị căng cái chữ O ấy buộc vào mõm con trâu. Con trâu vẫn thấy không có gì đáng ngại, thậm chí còn vẫy đuôi thân thiện. Nhưng chỉ vài phút sau thấy khó thở, dăm phút thì mắt bạc trắng, thân rung lên rồi ngã đùng ra, nằm nhìn người đàn bà bé nhỏ cầm dao nhọn và chậu thau dễ dàng đi tới chọc tiết.

Con trâu chỉ đủ thời gian nhớ lại khi thấy người phụ nữ mang nắm cỏ và vòng cao su tới gần mình thì có mấy con trâu khác đã nhắc: “Coi chừng, nguy hiểm”, nhưng mình đã trả lời đấy là luận điệu “trâu buộc ghét trâu ăn” của những kẻ “cầm đèn chạy trước ô tô”!

Thảo Dân

Comments are closed.