Tag Archives: Quảng Tánh Trần Cầm

Thơ Quảng Tánh Trần Cầm

Chiều cách ly  từng lát từng lát spam chiên vàng ửng bắt mắt   mùi tỏi cháy thơm nồng nàn buổi chiều chậm chạp trôi qua trôi qua lừ đừ không dự tính sau vài chai bia và đôi ba ly … Continue reading

Posted in Thơ | Tagged | Comments Off on Thơ Quảng Tánh Trần Cầm

Thơ về siêu vi khuẩn corona

Vương miện Vũ Hán Thơ Trần Mộng Tú   Vũ Hán Những ngôi nhà cửa bị đóng đinh những cánh cổng bị bịt lại bằng những then gỗ hình chữ X người nhốt người trong đó không hề nghĩ họ … Continue reading

Posted in Thơ | Tagged , | Comments Off on Thơ về siêu vi khuẩn corona

Thơ Quảng Tánh Trần Cầm

cuối năm, phơi nắng bên bờ dốc cạn một ngày – xây biệt phủ hoành tráng trên cát trộn máu và nước mắt. bầy dã tràng lao động mệt nhoài vật vã với triều cường vô vọng và phẫn nộ … Continue reading

Posted in Thơ | Tagged | Comments Off on Thơ Quảng Tánh Trần Cầm

Thơ Quảng Tánh Trần Cầm

một chỗ có thật ở đây nếu tường có tai  ̶                    tường thà điếc ở đây nếu tường có mắt  ̶                    tường thà đui ở đây nếu tường có miệng  ̶                    tường thà câm giữa bốn vách trong hỗn mang … Continue reading

Posted in Thơ | Tagged | Comments Off on Thơ Quảng Tánh Trần Cầm

Thơ Quảng Tánh Trần Cầm

lòng như mê lộ khi chiều về miên man khi lòng như mê lộ nàng xa cách nàng khóc tức tưởi vô duyên cớ nàng ghét lâu thù dai nàng xao động nàng co giật tựa hồ khoác & thoát … Continue reading

Posted in Thơ | Tagged | Comments Off on Thơ Quảng Tánh Trần Cầm

Thơ Quảng Tánh Trần Cầm

buổi sáng giao mùa gió phập phồng bầu ngực vun tròn mơn trớn thịt da căng

Posted in Thơ | Tagged | Comments Off on Thơ Quảng Tánh Trần Cầm