Thơ về siêu vi khuẩn corona

Vương miện Vũ Hán

Thơ Trần Mộng Tú

 
Vũ Hán
Những ngôi nhà cửa bị đóng đinh
những cánh cổng bị bịt lại bằng những then gỗ hình chữ X
người nhốt người trong đó
không hề nghĩ họ sẽ sống thế nào
nếu không còn thuốc
nếu không còn thức ăn

Vũ Hán
người người không nhìn mặt nhau
họ tịnh khẩu
thành phố vắng tanh
thỉnh thoảng có một chiếc bóng trùm kín
đi vật vờ
không biết người hay ma
 
Vũ Hán
Họ bị dồn lại một chỗ
như những con thú bị nhét một chuồng
họ hốt hoảng
cuống cuồng
chạy vòng vòng giữa những con vi khuẩn
vi khuẩn đội vương miện vàng (1)
 
Vũ Hán
những bệnh viện xây vội
không đủ chỗ chứa người
nhưng con số tử vong vẫn rất mơ hồ
người ta hoặc đếm sai hay là quên đếm tiếp
 
Vũ Hán
người người cứ dồn vào một khối
không được vào thành
không được đi ra
họ giãy giụa
chia nhau “vương miện”
 
Vũ Hán
Có những nhân viên y tế làm việc ngày đêm
khẩu trang để lại những vết lằn ngang dọc
trên khuôn mặt bơ phờ
vẫn có người biết thương người

những người đã ra khỏi Vũ Hán
không có đường trở về
những người trong Vũ Hán
không có đường ra đi
Vũ Hán buồn muốn khóc
bài thơ Hoàng Hạc Lâu
bây giờ ai về đọc.
 

Tháng 2/5/2020
 
(1) Corona: có liên quan đến hình vương miện.
(2) Tên gọi Vũ Hán gồm cả ba khu: Vũ Xương, Hán Khẩu và Hán Dương. Năm 223 Thôi Hộ đã làm bài thơ nổi tiếng vịnh Hoàng Hạc Lâu ở đây.

Corona không phải là bia

Thơ Quảng Tánh Trần Cầm

trong vũ trụ bên này
siêu vi khuẩn corona xôn xao
rừng người mang khẩu trang ngược xuôi
xuôi ngược khẩn trương chạy trốn cái chết
không chốn an lành
làm ơn bật đèn cảnh báo
bộ xương cách trí cầm lưỡi hái chận các ngả đường

trong vũ trụ song song bên kia
mặt trời đã bỏ đi
thế giới ù lì tăm tối
làm ơn bật đèn cảnh báo
bộ xương cách trí cầm lưỡi hái chờ đợi cuối các ngả đường

cái xấu cái ác cái hỗn mang đã thoát túi càn khôn
cái này có cái kia có
cái này còn cái kia còn
bảng đèn LED hoàng tráng vẫn linh hoạt sau lễ hội
corona không phải là bia
xin cho tôi ngủ lại giấc mơ dang dở.

Comments are closed.