Tag Archives: Kiều Thị An Giang

Chị tôi, người đào mộ

Kiều Thị An Giang Đêm Văn Điển hun hút gió. Nghĩa trang mênh mông những gò mả mới, ánh trăng loang loáng trên bia đá lạnh. Phượng ngồi thu mình bên gốc bạch đàn, hai bàn tay gầy run rẩy … Continue reading

Posted in Văn | Tagged | Comments Off on Chị tôi, người đào mộ

Người đàn bà của cha tôi

Kiều Thị An Giang Provence, Tôi gặp người đàn bà ấy lần đầu tiên vào một buổi chiều Provence nhạt nắng. Gallery của cha hôm ấy đông hơn mọi khi, có vài khách Pháp và khách du lịch Đức tản … Continue reading

Posted in Văn | Tagged | Comments Off on Người đàn bà của cha tôi

Ký ức

Kiều Thị An Giang Gửi em – cô gái Brno trong mưa của anh, Anh không biết bắt đầu từ đâu, chỉ biết rằng mười năm trôi qua, mọi điều trong anh đều dẫn về em – về cái đêm … Continue reading

Posted in Văn | Tagged | Comments Off on Ký ức

Người đàn bà ở Brno

Kiều Thị An Giang Tôi đến Brno vào một ngày hè rất xấu, trên chuyến tàu chạy qua những đồi Moravia. Bên ngoài cửa kính, mưa rơi lộp độp như ai đó đang gõ nhịp buồn vào trái tim tôi. … Continue reading

Posted in Văn | Tagged | Comments Off on Người đàn bà ở Brno

Một lời kinh

Kiều Thị An Giang Mình vẫn nhớ cảm xúc lần đầu tiên đọc Tướng về hưu. Hay đến rùng mình, cái hay của một thứ văn chương vừa ám ảnh vừa đột phá ngỡ ngàng. Anh bạn nghiên cứu sinh … Continue reading

Posted in Nghiên cứu Phê bình | Tagged | Comments Off on Một lời kinh