BỖNG DƯNG
Tranh Bill O’Brien
nguời nằm co ro
thoát ra lòng mẹ
nằm nghiêng nằm ngửa
nhịp thở hôn mê
người nằm mặt đường
lặng nhìn trời không
nỗi đau trầm thống
xe đời lăn qua
nằm trên thanh sử
đỉnh nhọn chon von
nằm ngay cán cuốc
phận người ôm tròn
bỗng dưng đứng dậy
vịn chữ mà đi
ngàn năm còn sót
huyền thoại dậy thì
ngục tù tường đá
ngục tù cõi lòng
cúi xuống sắc không
nụ cười thạch thất
Phạm Ɖoan Trang
ôm đàn
chân khập khễnh
em hát
động
huyền ân
vạn dặm đường
sử lịch
chính trị
rất bình dân (*)
trầm luân trổ
phố phường
ủ dột
giữa hương trà
mộng dữ
mọc hoang
từ lục bát
ra vào
nhân dáng
em tình cờ
lời ngộ
cẩm nang (*)
mùa hoa nở
tiếng cười
thinh lặng
ngón tay em
gõ nhịp
xuống tường rêu (**)
người đi trước
thong dong
về cõi
em trần gian
cuộc lữ
đìu hiu
thở
trên tháng vắn
nối ngày dài
gió mùa
về
nhập thế
tường không
em
nhập thất
ru
hồn xuân thảo
hát
tiếng người
trên ngọn
cỏ bồng
Tháng hai 2024
(*) Lời thơ mượn từ tựa đề hai quyển sách Chính Trị Bình Dân và Cẩm Nang Nuôi Tù của Phạm Ɖoan Trang.
(**) Thơ Tuệ Sỹ.