Tag Archives: Dương Thắng

Emmanuel Mounier và chủ nghĩa nhân vị

Dương Thắng I. THUYẾT NHÂN VỊ RA ĐỜI ĐỂ CHỐNG LẠI “PHI NHÂN HÓA” Trong nửa đầu thế kỷ XX, các nhà sử học đều có chung một nỗi ám ảnh về sự khủng hoảng của nền văn minh phương … Continue reading

Posted in Nghiên cứu Phê bình | Tagged | Comments Off on Emmanuel Mounier và chủ nghĩa nhân vị

Từ

Matei Vişniec Dương Thắng dịch từ tiếng Pháp (Mot, tạp chí Europe, số 1000. 8-9/2012, tr. 144) I. Từ “Người” Đi tới tận cùng của từ giấc ngủ xuyên vào bên trong vào tận bên trong từ giấc ngủ bạn … Continue reading

Posted in Thơ | Tagged , | Comments Off on Từ

Karl Popper và tác phẩm “Xã hội mở và những kẻ thù của nó”

Dương Thắng Đã hơn một trăm năm trôi qua kể từ ngày Karl Popper ra đời, và hơn sáu mươi năm kể từ lần xuất bản đầu tiên, Xã hội mở và những kẻ thù của nó vẫn luôn được … Continue reading

Posted in Trên kệ sách | Tagged | Comments Off on Karl Popper và tác phẩm “Xã hội mở và những kẻ thù của nó”

Thi pháp của thơ ngắn – trường hợp Mai Quỳnh Nam

(Đọc Luẩn quẩn khi yêu của Mai Quỳnh Nam) Dương Thắng Trước tiên, hãy lưu ý rằng trong tất cả các thể loại văn học, thơ ca là nơi ưu tiên hàng đầu cho các hình thức ngắn gọn, và … Continue reading

Posted in Nghiên cứu Phê bình | Tagged | Comments Off on Thi pháp của thơ ngắn – trường hợp Mai Quỳnh Nam

Guy Debord, Quốc tế Tình huống và sự cáo chung của các trào lưu nghệ thuật tiền phong

Dương Thắng   Vài lời phi lộ: Vào những năm 20 tuổi, mình thường tuyên bố với bạn bè rằng: “Các bạn đang cố gắng sáng tác ra những cuốn tiểu thuyết phản ánh cuộc sống, còn tôi lại muốn … Continue reading

Posted in Nghệ thuật | Tagged | Comments Off on Guy Debord, Quốc tế Tình huống và sự cáo chung của các trào lưu nghệ thuật tiền phong

Sự “cáo chung” của nghệ thuật (1)

Dương Thắng   1. Nói về “sự cáo chung của nghệ thuật” không đồng nghĩa với việc khẳng định một cái chết “tuyệt đối” của nghệ thuật. Khái niệm “cáo chung” ở đây cần được hiểu theo nghĩa triết học, … Continue reading

Posted in Nghệ thuật | Tagged | Comments Off on Sự “cáo chung” của nghệ thuật (1)