Thơ Mỹ – một thời đáng nhớ (kỳ 29): Stephen John Kalinch

Khế Iêm

WE ARE ALL WE HAVE

 

I was hungry

So I lived on hope

Until the refrigerator was empty.

I tried to live on peace

Until I became the restless wind

until I could not breathe

I tried to eat the air until

It became smoke in my lungs.

I jumped into the ocean

I cannot swim

I started to float

Waiting for a boat

Or a raft to come along

It did not come.

My body is down to bones

There are sores all over

There is an emptiness

That keeps getting larger and larger

That does not believe in meaning

Or look for purpose

But that believes it must be created

No one is coming out of the stars

To help me

To help us

So we must let

The helper rise up within us

We must become the helper.

We must grow the food

That will fill the hunger.

We are all we have

All we know for sure.

 

C.2011

Stephen John Kalinich

All Rights Reserved

it be

* Stephen John Kalinich is an American poet mostly known for his songwriting collaborations with Brian and Dennis Wilson of the Beach Boys. In 1969, he recorded his only album, A World of Peace Must Come, with production by Brian Wilson. It was unreleased until 2008.

 

TẤT CẢ CHÚNG TA CÓ LÀ CHÚNG TA

 

Tôi đói

Do đó tôi sống nhờ hy vọng

Cho đến khi tủ lạnh trống rỗng

Tôi cố sống nhờ an bình

Cho tới khi tôi trở thành cơn gió bất an

Cho đến khi tôi không thể thở

Tôi cố ăn không khí cho đến khi

Không khí trở thành khói trong phổi tôi.

Tôi nhảy vào đại dương

Tôi không thể bơi

Tôi bắt đầu thả trôi

Chờ một chiếc tàu

Hoặc một chiếc bè đến

Đã không đến.

Chỉ trơ thân xác tôi

Đau đớn khắp

Có sự trống rỗng

Tiếp tục trở nên lớn hơn lớn hơn

Sự trống rỗng không tin vào ý nghĩa

Hay kiếm tìm mục đích

Nhưng tin nó phải được tạo ra

Không ai đến từ những ngôi sao  

Để giúp tôi

Giúp chúng ta

Và như thế chúng ta phải để cho

Người giúp đỡ lớn dậy bên trong chúng ta

Chúng ta phải thành người giúp đỡ

Chúng ta phải tạo niềm hy vọng của chính chúng ta

Làm no cơn đói

Tất cả chúng ta có là chúng ta

Tất cả chúng ta biết chắc thế.

 

* Stephen John Kalinich là một nhà thơ người Mỹ chủ yếu được biết đến với sự hợp tác sáng tác với Brian và Dennis Wilson của Beach Boys. Năm 1969, ông thu âm album duy nhất của mình, A World of Peace Must Come, với sự sản xuất của Brian Wilson. Nó vẫn chưa được phát hành cho đến năm 2008.

 

SPECTACULAR!

 

At moments

I am stirred and

I feel

We are in the presence

Of a presence

So harmonious

So beautiful

That whatever in us

That might want kill

Or hate

Dissolves

We are then melted

By a love beyond

Human affection and emotions

A love greater than God’s even

Caresses us

Tells us it will be alright

Whispering

You are a mighty force

Each one of you

Let us rise in the word

Together

There is one poet

We are all part

Of one heartbeat

United

I feel it in the last hour

Today I sing freedom

 

CẢNH TƯỢNG!

 

Vào những lúc

Tôi bị khuấy động và

Cảm thấy

Chúng ta đang hiện diện

Trong sự hiện diện

Rất hài hòa

Rất đẹp đẽ

Bất cứ điều gì trong chúng ta

Chúng ta có thể muốn giết

Hoặc ghét

Điều đó làm hòa tan

Rồi chúng ta bị hòa tan

Bởi tình yêu vượt quá

Mối cảm xúc và yêu thương của con người

Một tình yêu lớn ngang với tình yêu của Chúa

Nó quan tâm tới chúng ta

Nói với chúng ta điều tốt lành

Nó đang thì thầm

Các bạn là sức mạnh to lớn

Trong mỗi bạn

Hãy để chúng ta cất thành lời

Với nhau

Chúng ta là nhà thơ

Chúng ta là mọi phần

Của một nhịp tim đập

Nối kết

Tôi cảm thấy điều này trong giờ qua

Hôm nay tôi hát về tự do

 

WISDOM

                        (Mini Poem To Alden)

 

Wisdom only rewards

grace

with inspiration

each moment

is a new birth

tenderness holds you

wonder dances,

as you listen

for the melodies

of your images and words

you are a street singer

at the coffee shop

a man

with a brush

who loves rocks and leaves

a climber

a hiker

a sadness interrupter

i feel some of

your yearnings

your hopes

and your questions

you have overcome

a lot

and are being used

to lift

and express your highest self

not always easy to do

if you fall you will rise

take the path of prayer

own yourself

“let God move through you

in your daily journey.”

 

Stephen John Kalinich

Love

Stevie

 

SỰ KHÔN NGOAN

 

Sự khôn ngoan ban thưởng

ân huệ chỉ với sự cảm hứng

mỗi khoảnh khắc

là sự sinh mới

nhạy cảm nắm giữ bạn

những điệu nhảy kỳ diệu,

như bạn lắng nghe

vì những giai điệu

của những hình ảnh và chữ

bạn là một ca sĩ đường phố

ở quán cà phê

một người

với cây cọ

yêu những đá và lá

một người leo núi

một người đi bộ đường dài

một người ngắt nỗi buồn

tôi cảm nhận vài

mong mỏi của bạn

những hy vọng

và câu hỏi của bạn

bạn vượt qua

rất nhiều

và được dùng

để nâng

và biểu lộ cái tôi cao nhất của bạn

không dễ làm

nếu bạn ngã, bạn sẽ đứng dậy

chọn con đường cầu nguyện

tự chính bạn

“hãy để Chúa xuyên qua bạn

trong cuộc hành trình hàng ngày của bạn”.

 

JOY

 

Your friends who discourage your optimism are

irrelevant.

What they do is OK

but let no human take your joy away from you.

No problem no

illness no disease can disarm you

even in your sadness feel the hand of joy

under and through all things

Joy changes things,

expands being

enlarges the boundaries of love’s capacity.

 

To the

downers

they can think what they want to

do not let them bring you down

if what they say is

somewhat true

take that part in

and let the rest go dissolve.

Your joy is your power.

All the words, colors and images in the world

can not begin to describe

the beauty of

the leaves

that you cherish

the colors that you feel

so keep the painting the life force

alive within you

 

NIỀM VUI

 

Những người bạn làm mất tính lạc quan của bạn là

không thích đáng.

Điều họ làm thì được

nhưng đừng để ai lấy đi niềm vui của bạn.

Không có vấn đề không

đau yếu không bệnh tật nào có thể tước đi

ngay cả trong nỗi buồn cũng cảm thấy giây phút của niềm vui

dưới và qua mọi thứ

Niềm vui thay đổi mọi sự,

trải rộng hiện hữu

khuếch trương đường biên năng lực tình yêu.

 

Đối với

những người chán nản

họ có thể nghĩ gì họ muốn

làm đừng để họ làm bạn sụp đổ

nếu điều họ nói là

đúng

hãy chấp nhận

và để phần còn lại cứ để tan loãng đi.

Niềm vui của bạn là sức mạnh của bạn.

Tất cả chữ, màu sắc và hình ảnh trong thế giới

không thể diễn tả

cái đẹp của

những chiếc lá

bạn yêu mến

những màu sắc bạn cảm thấy

như thế hãy giữ bức tranh của sức lực đời

sinh động bên trong bạn

 

THE DAYS OF LIFE

 

The days of life

So quickly pass

Through muted time

Through the endless stillness of space

Through gentle joy and bitter pain

Silently they slip away

Each step we walk

Each breath we take

We can live love

We can bring peace

We can be kind

The little things we do each day

To help someone

Like drying tears with hands of love

Can mean so much

Can heal a wound

Can sometimes save a life

So each night

Before we go to sleep

Think of the feelings we can share

The lives we can touch with hope

The words of tenderness

That we can speak

To one in need

Think of the good that we can do

Through the days of life.

 

 

NHỮNG NGÀY TRONG ĐỜI

 

Những ngày trong đời

Trôi qua nhanh

Trong thời gian câm

Trong niềm vui thoải mái và khổ đau

Chúng trôi qua lặng lẽ

Mỗi bước chúng ta đi

Mỗi hơi thở chúng ta thở

Chúng ta có thể sống yêu

Chúng ta có thể mang tới hòa bình

Chúng ta có thể tử tế

Những chuyện nhỏ chúng ta làm mỗi ngày

Để giúp mọi người

Như những giọt nước mắt khô với bàn tay của tình yêu

Có thể có nhiều nghĩa

Có thể chữa lành vết thương

Có thể đôi khi cứu rỗi cuộc đời

Như vậy mỗi đêm

Trước khi chúng ta đi ngủ

Hãy nghĩ về cảm xúc chúng ta có thể chia sẻ

Cuộc sống chúng ta tiếp cận với hy vọng

Những chữ của sự tế nhị

Chúng ta có thể nói

Với ai khi cần

Nghĩ về những điều tốt chúng ta có thể làm

Qua những ngày trong đời.

 

THE LULLABY

 

The lullaby of your being

touches me in such a way

that I feel better

when I see you.

 

I feel like I can face the world

All the pettiness is useless

and it doesn’t lead to goodness

so why do I indulge it anyway.

 

The wind sweeps right through me

takes my breath away

I feel alive

there’s a mattress on the corner

of the concrete that I sleep on

there are crushed bags

in a shopping cart

That I drag along with me

As I go to every bus stop

The strangers they walk bye me

and drive bye in their autos

They are rushing somewhere

and it must be important.

 

I can not figure out

why they are in such a hurry.

Never taking time to pick up

cigarette butts from the gutter

or fall down on the concrete

to look at the ants crawling

and forming into cities.

 

The lullaby of your being

touches me in such a way

that I feel better

when I see you.

I feel like I can face the world

Maybe the start of something

Heart ache broken down

not explainable in words

echoes forever.

 

Runs through my veins

like a rainbow of dissolving hope.

 

Eyes of sadness

fill the misty morning madness

see through the never ending circumference

of indifference

The world does not weep for me.

 

They put me upon a shelf

and I am one of the forgotten

who sleeps upon sidewalks

stands in doorways

The gutter is my ash tray.

 

Heart ache broken down

not explainable in words

echoes forever.

 

I am the memory

that does not die –

The feeling of forever

that knows

nothing can be constant

all is change –

All is impermanent.

Love

 

Stevie

C.2010

 

HÁT RU

 

Hát ru về sự hiện hữu của em

chạm đến tôi như cảm

giác thoải mái

khi gặp em.

 

Như thể giáp mặt với thế giới

mà mọi sự nhỏ nhen đều vô dụng

không dẫn tới sự tốt lành

thì tại sao tôi lại chiều lòng mình như thế.

 

Ngọn gió quét ngang qua

Mang hơi thở của tôi đi

Tôi cảm thấy đang sống

tấm thảm nơi góc

sàn xi mămg mà tôi ngủ

những chiếc bao nhàu nát

trong chiếc xe đẩy mua hàng

Mà tôi kéo theo

Khi tới mỗi trạm xe buýt

Những người lạ qua đường

và lái xe chào tôi

Họ túa ra từ đâu đó

và phải là điều quan trọng.

 

Tôi không hiểu

tại sao họ vội vã như vậy.

Không bao giờ thong thả nhặt

mẫu thuốc nơi rãnh nước

hoặc ngả trên sàn xi măng

nhìn lũ kiến bò

kéo thành hàng vào tận thành phố.

 

Hát ru về sự hiện hữu của em

chạm đến tôi như cảm

giác thoải mái

khi gặp em.

Như thể giáp mặt với thế giới

Bắt đầu một điều gì có lẽ

Cơn đau tim làm suy nhược

không thể diễn thành lời

âm vang mãi.

 

Chạy qua mạch máu tôi

như cầu vồng làm tiêu tan hy vọng.

 

Đôi mắt của bất hạnh

tràn đầy sự điên dại buổi sương sớm

xuyên qua chu vi không cùng

của sự lãnh đạm

Thế giới không rơi nước mắt vì tôi.

 

Họ để tôi lên kệ

và tôi là kẻ bị lãng quên

ngủ trên vỉa hè

đứng ngoài khuôn cửa

Rãnh nước là khay gạt tàn của tôi

 

Cơn đau tim làm suy nhược

không thể diễn thành lời

âm vang mãi.

 

Tôi là ký ức

bất tử –

Cảm giác của muôn đời

biết

không gì có thể cố định

mọi sự đổi thay –

Mọi sự tạm thời

Tình yêu

 

Comments are closed.