Chùm thơ hạ tuần tháng 6
ANH GÀN
Anh gàn ngồi đầu ngõ
tay gõ bàn nước
miệng lẩm nhẩm
có có khi không phải là hay
mà không phải là hay cũng khi là hay
nhưng mà hay cũng chưa phải là quý
nhưng quý cũng có khi chẳng để làm gì
mà chẳng đề làm gì cũng có khi chẳng đi đến đâu
mà đi đến đâu cũng chưa chắc là hết ý
mà hết ý rồi cũng thế thôi
mà thế thôi thì cũng chỉ chi, chỉ vậy
…
bọn trẻ trâu đi qua
đứa cốc nhẹ đầu anh
đứa giật nhẹ nhẹ tóc anh
đứa dán tờ giấy nguệch ngoạc lên lưng anh
nó viết: bố thằng Bờm!
anh giật tờ giấy xuống xem rồi bảo
Bờm à!
Bờm
cũng
chưa
hẳn là ghê!
Virginia, HK, 20/6/2025, trên những ngày mưa gió tạt đi, tạt lại, mà con đường hình như còn dài
NHỮNG TUỒNG CŨ CHƯA HẠ MÀN
Vẫn là bọn làm chứng gian
vẫn là bọn thu thuế tham, thu thuế lạm
vẫn là bọn quan tòa, thẩm phán với những bản án tuyên láo lếu,
công lý trò hề
và bao nhiêu bọn ‘dám’ ăn, ‘dám’ lừa, nhưng lẩn trốn trừng phạt
ra tòa diễn trò bịp, ốm nọ, sắp chết kia
…
đúng! vẫn là bọn đạo diễn với những bàn tay nhớp nhúa ấy
không ngừng
giật dây
giật dây…
và bao nhiêu kẻ khác đang nhảy những vũ khúc đen tối và mờ ám
bọn giả vờ xào xáo
như người ta xáo bài ở sòng bạc
đảo trật tự nọ
đảo bản đồ kia
nhưng thực chất chúng luôn là đạo diễn
là bọn chủ trò ở tít nơi cao
đang xáo bài thủ lợi..
nên
nên sao?
nên giờ – dường như chỉ có những người ngơ thây, tội nghiệp nào
mới tin vào lời đường mật của chúng
trong đó có anh?
và có cả tôi?
20/6/2025
QUAY XE VÀ THỦ LỢI
Quay xe và thủ lợi
còn có lúc nào hơn
là chính lúc này
khi mặt trời đi vắng
đêm tối sẽ hoành hành
chẳng biết dứt khi nao
…
nào, bây giờ đã tới lúc
cơ hội ngàn năm có một
ta quay thôi
làm cú ngược giòng
ai ngu thì giữ lề cũ
ta trở về sung sướng mình ta
và biết đâu cái tột đỉnh vinh hoa (oách xà lách!)
đang chờ đợi ta?
chưa kể rượu thịt bóng môi
tiền bạc nhặt nhạnh cũng chẳng kém
…
thế nên, kệ thây bọn ở lại
thây kệ ngay lũ nạn nhân ở trong
dù chúng có đang kêu la
vì đau khổ, hay bất công
thì ta đây mặc kệ!
miễn là…
miễn là chi?
miễn là ta đỏ da, thắm thịt
phì gia, vinh thân đủ thứ
được thiên hạ công kênh
lưu danh thiên cổ
ở xứ sở vĩ đại nào
của vĩ đại trứ danh!
20/6/2025
Vĩ thanh: Có cái vỗ tay nào,
lại chỉ có một tay?
CHÚNG TA ĐANG TRÊN CON ĐƯỜNG NÀO?
Dường như có một sự vay mượn thời gian
trong thế giới như của ‘kính vạn hoa’
với vô lượng điều đến, diễn ra, rồi đi, rồi lại đến…
là trò chơi của bàn tay vô hình nào?
hay là thử thách Bề trên dành cho giống loài nọ
thử xem giới hạn dại, khôn?
các thế lực vẫn tiếp tục thi thố
trong và ngoài những chỗ kia, chỗ nọ
mà họ gọi là quốc gia, quốc kiếc,
khối nọ, khối niếc
cái tốt và cái an tâm dường như là thiểu số?
hãy quên đi sự trật tự mơ tưởng thời nào,
để mãi đón nhận những chông chênh, nghiêng đảo thường trú?
ngay những giá trị tưởng như bền vững và đáng được để yên
người ta cũng lục tới, lật đi, tốc lại, lộn lên, lộn xuống
ai có thể ngồi thiền yên?
ai có thể tĩnh tâm?
nhìn những bầu trời có những vì ‘sao băng’ bằng sắt thép
vút qua, vụt lại
những tư duy thắng thua, hơn thiệt
những tranh cãi mạnh ưu, yếu nhược
cả những thế lực sống bằng nghề kia, phép nọ
vòng luẩn quẩn, hay vòng luân hồi?
ở thế giới nào rượu mắc nọ vẫn khui ra, xì gà vẫn bập
người ta bay vòng quanh vạn dặm
mũ ni che tai, chẳng nghe thấy chẳng nhìn
hoặc để tìm danh, tung hứng
ăn mày dĩ vãng
tìm những gì thỏa khao khát sướng sung
những siêu diễn đàn tung hứng, khen nịnh, tâng bốc
sâm-banh mở ra, và tiền cũng thu vào
cái danh thêm ‘bóng nhoáng’
để chìm đi những thân phận khổ đau – đang sống đó – không phải là ‘dĩ vãng’
để xoay lưng cùng che lấp những nạn nhân
và đâu đó
hình như là không ít
những kẻ bạo quyền vẫn khiêu vũ trên thân xác thế nhân
sống vui, sống mạnh, sống bền
bằng đau khổ của bị trị
kính vạn hoa lại xoay thêm một vòng,
lại một màn vũ trụ vạn sắc
có sắc nào như sắc lệ thế gian?
Virginia, 24/6/2025
Vĩ thanh: dù mưa gió thế nào, hoa vẫn nở đợi nhau!
NGỌN ĐÈN
Có ngọn đèn cháy tới giọt dầu cuối cùng
và không ngại cháy luôn cả bấc
còn gì nữa đâu?
nhưng nó vẫn là ngọn đèn
với ai đã từng nhìn thấy nó
và trong đêm tối tăm nào đó
không còn có nó
thì sẽ có ai khác, thứ khác thắp lên
thay nó
bởi sẽ vẫn cần
…
ôi ngọn đèn
dù thắp to, hay nhỏ
dù mờ, hay tỏ
vẫn mãi là ngọn đèn
xuyên suốt tối tăm!
Virginia, HK, 20/6/2025
(Nhớ những bàn chân ‘tị nạn’, dù đang trên chính quê nhà, hay tại hải ngoại xa xôi)
NHÀ NGUYỆN DƯỚI ÁNH TRĂNG
Nhà nguyện dưới ánh trăng nào tối tối
vọng vang tiếng kinh cầu về nơi xa
cánh hoa nào đêm xưa nghiêng xuống
xơ xác,
xót xa
nhớ đêm nào em nép vai anh
ngoài kia trời mưa gió
nụ hôn chớm trao
đã chia tay
đường em về một mình đêm nay
sương gió lắm
đôi mắt buồn
thăm thẳm, sao quên
anh cầu nguyện
và chuông xưa vọng lại
an ủi, ủi an
gót mỏng
trời đêm
nhà nguyện bên dòng sông xa xăm
nước từ đại ngàn lặng lẽ vỗ về
con thuyền nào,
con thuyền nào neo bến
kịp đón em về
hay để mãi cách ngăn?
09/7/2025
MONG MANH
Em đi rồi
anh giở tìm kỷ niệm
tìm chút dư hương
mong sống lại ngày xưa
lại ra sông
ngóng nhìn về phương ấy
lại đếm sao trời
mặc sương đêm ướt vai
em đi rồi
hoa còn nở để chi
cây đàn kia ai cất
câm lặng căn nhà
dự cảm nào ngày ấy đến từ xa
chẳng cách nào tránh được
còn tàu lỡ
là con tàu đi mãi
để lại sau lưng
người lữ khách thẫn thờ
đêm buồn lắm
ngắm sao càng trống trải
trăng sao đầy trời
đâu có thấy bóng em?
7/2025