Đặng Tiến (Thái Nguyên)
(Khó như vụ gì ở Xứ Lạng mà dân mạng vẫn tìm ra huống hồ là tinh hoa tô-lịch!)
Xin gửi tặng bà bạn Khuất Thu Hồng – một trong những người đầu tiên lên tiếng về vụ này.
Thủa nước Nam phổ cập tiến sỹ,
Dân ngác ngơ rầu rĩ. Rồi cười.
Rằng là món ý truyền đời,
Sinh đồ! Ai thích! Xin mời! Ba quan.[1](*)
Ừ nó thế! Nước Nam nó thế,
Hiếu làm quan như thể… hiếu dâm.
Lòng vòng diễn giải ngâm ngâm,
Thành ra hiếu học! Câm câm mù mù.
Quả bom nổ Thủ đu/đô. Mà choáng,
Một dự án loáng quáng trình ra.
Nói gọn vài chữ nôm na,
Cốt tủy của nó ấy là… chọn gen.
Đăng phơi phới ba miền đất nước,
Kèm ảnh chàng! Cũng được. Bảnh trai.
Tay giơ! Nhìn thấy cũng oai,
Mày râu nhẵn nhụi chắc ngoài bốn mươi.
Mạng nổ tung! Giời ơi! Gì vậy?
Tin giả chăng? Ai nấy giật mình.
Ô kìa cái thuyết ưu sinh,
Đội mồ sống dậy? Hãi. Kinh. Bàng hoàng…
Cái thuyết ấy đã từng ngạo nghễ,
Nó gắn liền chính thể na zi.[2]
Ô danh cùng với hít le[3],
Làm ra tội ác gớm ghê hãi hùng.
Cái dự án khùng khùng khùng loạn trí,
Khiến bao người không thể ngồi yên.
Bất bình. Dông bão nổi lên,
Nhất tề vạch mặt chỉ tên. Nhất tề.
Các báo mạng có bề… hoảng hốt,
Bài đã đăng nhất loạt đổi tên.
Việc này vốn đã… quen quen,
Không lời giải thích. Nhập nhèm. Ranh ma.
Giang cư mận vốn đà biết tỏng,
Chụp màn hình! Cứng họng, cãi đi!
Ầm ầm chữ nghĩa ném đi,
Làm cho ra nhẽ “nọ kia ấy à”.
Giang cư mận thuận đà bóc phốt,
Lục hồ sơ! Thảng thốt! Trời ơi.
Luận văn luận võ! Rụng rời,
Lung tung tí mẹt đuôi đuôi đầu đầu.
Phần Anh ngữ ra màu… ngọng nghịu,
Phần Việt ngữ khó chịu biết bao.
Đọc thấy nó cứ sao sao,
Tay giơ liên tục để chào người quen!
Nghĩa là đạo liên miên cóp pét,
Ơi luận văn y hệt cháo heo.
Có bằng tiến sĩ chàng leo,
Kịch trần đỉnh nóc như mèo trèo cau.
Xin nói nốt. Vài câu nói nốt,
Bằng tiến sĩ là mốt thời nay.
Ví như chàng tiến sĩ này,
Chuyên ngành địa lí! Ơ hay sao chàng!
Ai xui dại rẽ ngang thế thế,
Chuyện vá trời lấp bể đào sông.
Tinh hoa cùng với tinh bông,
Vài ba nốt nhạc thành không tinh gì.
Nghe mạng bảo chàng thì… huyền chức,
Chân tướng chàng trung thực vẽ ra.
Vui vui một khúc diễn ca,
Thở phào nhẹ nhõm ta ra… quán ngồi.
[1] Thành ngữ “Sinh đồ ba quan” ai thích hiểu thì nhờ cô nhà thơ Vua tiếng Việt giảng.
[2] Nationalsozialismus: Chủ nghĩa phát xít.
[3] Adolf Hitler