Tag Archives: Hà Thúc Sinh

Người tù

Truyện Hà Thúc Sinh Chỉ có ba nhân vật, thuộc hai phe: phe bị tù và phe quản tù. Chỉ có ít đối thoại cực ngắn, đến mức không thể ngắn hơn. Chỉ có rất ít không gian và thời … Continue reading

Posted in Văn | Tagged | Comments Off on Người tù

Thơ Hà Thúc Sinh

Ngày Xưa Chẳng nước chẳng sông chẳng bến bờ Vi vu gió hiếm với mưa khô Rồi trời hỏi đất làm sao vậy Đất khóc: trời ơi nhớ ấu thơ

Posted in Thơ | Tagged | Comments Off on Thơ Hà Thúc Sinh

Thơ Hà Thúc Sinh

Tiếng Máu  Trầm dưới lá phong rơi Lá say màu rượu đỏ Lòng anh khẽ bồi hồi Một mối buồn nho nhỏ

Posted in Thơ | Tagged | Comments Off on Thơ Hà Thúc Sinh

Giang hồ

Truyện Hà Thúc Sinh Lão Mai Định hành nghề đồ tể nơi một nông trại Mễ gần siêu lộ 605. Có người biết gốc gác bảo ba đời nhà lão làm nghề này. Chiều lão thường tha về ít đầu … Continue reading

Posted in Văn | Tagged | Comments Off on Giang hồ

Mẹ Đất

Truyện Hà Thúc Sinh Cái Thực và cái Thực hơn. Cái Lớn và cái Lớn hơn. Cái Buồn và cái Buồn hơn. Còn cô đơn thì không có lớn hơn hay nhỏ hơn, nhiều hơn hay ít hơn. Cô đơn … Continue reading

Posted in Văn | Tagged | Comments Off on Mẹ Đất

Ở chỗ mình

Truyện Hà Thúc Sinh Lửng lơ, như chút gió, chút hơi lạnh thoảng qua, không chạm vào ai, vào cái gì. Nhẹ nhàng, như không hề gây chấn, cả ở bên trong lẫn bên ngoài. Vậy mà vẫn buốt những … Continue reading

Posted in Văn | Tagged | Comments Off on Ở chỗ mình