Tag Archives: Nguyễn Đức Tùng

Cung Tiến, người vẫn thương yêu loài người

Nguyễn Đức Tùng Chị em của thơ thì có nhiều: tùy bút, truyện ngắn, tiểu thuyết, báo chí, phim ảnh, kịch nghệ, nhưng đối với tôi, người thân nhất, người chị em ruột của thơ, chính là ca khúc.

Posted in Nghiên cứu Phê bình | Tagged | Comments Off on Cung Tiến, người vẫn thương yêu loài người

Đọc thơ 39: Đinh Thị Như Thúy, đã có sai lầm ở đâu đó

Nguyễn Đức Tùng     Sự chú ý của chúng ta là món quà tặng gởi cuộc đời. Sự chú ý của một cá nhân đối với một chi tiết tạo ra tâm cảnh. Con người bình đẳng trước ngôn … Continue reading

Posted in Nghiên cứu Phê bình | Tagged | Comments Off on Đọc thơ 39: Đinh Thị Như Thúy, đã có sai lầm ở đâu đó

Giới thiệu thơ Lê Anh Hoài

Nguyễn Đức Tùng     Nhà thơ Lê Anh Hoài gởi cho chúng tôi các bài thơ sau đây. Thơ anh đi giữa thế giới hiện thực và thế giới suy tưởng. Nhiều bài thơ có yếu tố xúc cảm, … Continue reading

Posted in Nghiên cứu Phê bình | Tagged | Comments Off on Giới thiệu thơ Lê Anh Hoài

Mẹ tôi

Nguyễn Đức Tùng Sau cơn bão, biển lại êm đềm. Trăng lên. Tôi ngồi trên mạn thuyền, nhìn trăng, nghĩ đến mẹ. Mẹ tôi không bao giờ lớn tiếng. Tôi chưa từng thấy bà tỏ ra giận dữ. Đối với … Continue reading

Posted in Văn | Tagged | Comments Off on Mẹ tôi

Thầy bói

Nguyễn Đức Tùng Khi bạn yêu một người nào, mỗi khoảnh khắc đều là một khoảnh khắc của lo âu. Bạn hỏi: tôi có đi được không? Không. Có.

Posted in Văn | Tagged | Comments Off on Thầy bói

Thủy táng

Nguyễn Đức Tùng Mọi thứ đều yên tĩnh. Có một lúc biển thôi gầm thét, mặt nước xanh như một lời hứa. Khoảnh khắc ấy trong chiều muộn sẽ qua nhanh, sóng lại tung bọt trắng xóa, hắt ướt sàn … Continue reading

Posted in Văn | Tagged | Comments Off on Thủy táng