Iio Sōgi (1421−1502) rất nổi tiếng trong giới văn chương đương thời. Ông sáng tác vô cùng sung mãn và để lại hơn chín mươi tác phẩm – tuyển tập, nhật ký, phê bình thơ và tiểu luận về văn học cổ điển. Thiền giả thi sĩ Matsuo Bashō coi ông là một trong những người thầy nghệ thuật của mình. Nhà văn R. H. Blyth nhận xét rằng ông “gần như quá thi vị và nghệ sĩ đến mức không thể là con người”. Những bài thơ dưới đây do Bạt Xứ dịch từ bản tiếng Anh của William Scott Wilson.
Bạt Xứ
Cơn mưa tối hôm qua
sáng nay đã ẩn dấu
dưới những chiếc lá rơi.
*
Ngay cả với cơn bão,
mùa xuân đã đến,
mùi mận thơm.
*
Tiếng giòng sông chảy,
sương trên những cành cây
sâu trong núi.
*
Những trái mận trong tuyết,
chẳng thấy dấu chúng đâu,
ồ nhưng hương thơm!
*
Núi rộ hoa,
con tim người
không giới hạn.
*
Có thể bạn nghĩ
thế giới này vô tâm, rồi thì
con chim đỗ quyên.
*
Vầng trăng sáng nay
mát lạnh trong những con sóng
của vùng biển phương Tây.

*
Buổi sáng,
vầng trăng không oán hờn
đêm ngắn.
*
Mây trời và sông nước
nhuốm màu thu sang,
những ngọn núi xa.
*
Lau sậy chốn ẩn náu
cho ngọn gió,
lối mòn chớm ngày.
*
Biển mùa thu,
con thuyền một chiếc lá
trong thế giới mịt mù.
*
Mưa gõ trên rêu,
tiếng mùa thu
trong những ngọn núi xa.
*
Cả mặt trăng cũng đi ngang
những cơn mưa chớm đông
khi ngày rạng.

*
Cả một trời tuyết,
lá tre dạt vào khung cửa tôi
lúc rạng đông.