MỘT LÁ THƯ TRONG CHIẾC TÚI XÁCH TAY
Người dịch: Dương Thắng.
Đôi nét về tác giả: Chủ nhật ngày 25 tháng giêng 2015, Shaimaa El Sabbagh, một chiến binh “cánh tả” , người mẹ trẻ của một đứa con trai 5 tuổi, đã bị trúng một viên đạn vào đầu khi đang cúi xuống đặt vòng hoa ở quảng trường Tahrir, thủ đô Cai-rô nhân kỷ niệm 4 năm cuộc cách mạng Ai Cập (2011). Cô là một nhà thơ trẻ khá nổi tiếng và đây là bài thơ cuối cùng của cô viết trước ngày cô ra đi mãi mãi. Thơ được dịch từ bản tiếng Pháp.
Chân dung tác giả Shaimaa El Sabbagh
Tôi không chắc lắm.
Thực tình, nó chỉ là một chiếc túi xách tay
Nhưng khi tôi mất nó, đó là cả một vấn đề
Tôi làm sao đối mặt với thế giới này mà không có nó
Nhất là khi
những con đường đều nhớ tới cả hai chúng tôi
các cửa hàng nữ trang biết nó tường tận hơn là tôi
bởi nó là kẻ trả tiền
Nó quen thuộc và yêu mến mùi mồ hôi của tôi
Nó thành thạo các tuyến xe bus
Nó gắn bó nhiều hơn với các bác tài
Nó nhớ chi li từng giá xe buýt
Và nó luôn có đúng số tiền phải trả
Có một lần tôi đã mua lọ nước hoa với một mùi hương làm nó khó ở
Nó đã dốc ngược lọ nước hoa và cấm tôi nhét vào trong sắc
Thực vậy
Nó yêu mến gia đình tôi
Nó giữ ảnh của những ai mà nó yêu quý
Giờ đây cái sắc của tôi nó đang nghĩ gì
Sợ hãi, lo lắng
Ghê sợ mùi mồ hôi của một kẻ xa lạ
Cáu kỉnh khi đi trên những con đường mới
Nếu nó bước vào những cửa hàng mà chúng tôi đã cùng nhau đi dạo
Nó có còn yêu những món đồ chúng tôi đã từng yêu?
…Dầu có thế nào, nó vẫn còn đang giữ những chiếc chìa khóa căn nhà
Và tôi vẫn luôn chờ nó trở về