Thơ Lê An Thế

Kỷ niệm 36 năm sự sụp đổ của Bức Tường Bá Linh

 

Bức Tường Bá Linh

 

1.

Bức tường Bá Linh có thật

Rất thật

Nhưng khi vỡ, nó vỡ như mơ

Rất mơ

28 năm lõa lồ trên mặt đất

Mất hôm qua hay tự bao giờ.

Đừng gởi về Việt Nam bất cứ viên gạch nào

của bức tường Bá Linh

Nó có thể làm tủi dòng sông Bến Hải

Đừng để lịch sử phải khóc

dù quê hương không thể quay đầu lại

Và người Việt Nam sẽ biết thêm

cái giá thống nhất nước mình.

 

2.

Có những người đập phá bức tường

bằng tất cả niềm vui

Mà không kinh ngạc

Cũng chẳng ai thấy điều gì mất mát

Để chúng ta hiểu đó là chuyện bình thường

Khi con người bắt đầu đứng lên

đòi quyền sống thật

Ngay cả những giấc mơ cũng có thể bước ra đường

Mọc lên ngàn ngọn nến

Những ngọn nến lung linh

Cả nước Đức phải thức

bước tới tương lai

Và trời sao cúi thấp

Chen lấn với người

Tôi cũng thức

Những cơn gió thu 1989 rộn ràng nước Đức

Và tôi vội vàng dấu đi nước mắt

nước mắt nuốt ngược ruột gan

Tôi ngoài Việt Nam ngoài nước Đức

Những rộn ràng ngoài Việt Nam

ngoài Việt Nam

Rất ngoài Việt Nam.

 

3.

Bức tường Bá Linh có thật

Quá thật

Bao nhiêu năm tôi mới nhìn gần nước Đức

Từ cái búa cái đục

Trong tay những người Đức vô danh

Cũng cao hơn bao tầm trí tuệ

Khi thế giới nghiêng mình nhìn nó đổ

Khi những cục đá hóa niềm vui

Khi nhân loại ném lên những nụ cười

Khi một khoảng trời không thể ngủ

Khi con người khám ra quyền sống bình thường

Thở bình thường

Nói bình thường

Đi lại bình thường

Nước Đức không thể ngủ

Những góc của mặt đất không thể ngủ

Những bản tin tivi không thể ngủ

những ngọn đèn không thể ngủ

Tôi không thể ngủ

Khi những ngọn đèn vẫn mọc ngoài Việt Nam

Chiếu vào quá khứ

Tra tấn Việt Nam.

 

4.

28 năm quá dài cho những đợi chờ

42 cây số quá ngắn cho một thời đại

Hãy giữ những phần tường còn lại

Giữ mãi

Như những bức tượng thời trung cổ.

 

Đừng, đừng nói với Việt Nam bất cứ tin tức gì

về bức tường Bá Linh

Nó có thể làm Trường Sơn tức tưởi

Những bà mẹ không thấy xác đàn con

Những oan hồn

không chiều dài chiều cao chứa nổi.

Hãy cứ để gạch đá sần sùi

Ôi những mảnh tường vô tri vô giác

thành não trạng của niềm vui

Vừa tự vỡ.

 

5.

28 năm cuộn tròn

28 năm không ngẩng mặt

Không dài hơn sông Bến Hải

Không cao hơn Trường Sơn

Hạnh phúc cho nước Đức

Đã dạy con người bước qua ô nhục

không hận thù

không bạo lực

Và dạy tôi nuốt nước mắt

Giữa những niềm vui.

 

Nước Đức ở quá xa

Mưa tháng 11 quá xa

Tôi không ở gần được ôm được khóc

Hạnh phúc cho nước Đức

Đã dạy chúng tôi trận chiến cao cả nhất

Là trận chiến không tốn máu xương

Là được sống bình thường

Hạnh phúc cho những bông hoa

Có thể chuyền tay cho người xa lạ

Những bông hoa may mắn hơn chán vạn hoa

bỗng nhiên thành cột mốc

Đón sự thật ùa ra.

 

6.

Bức tường Bá Linh có thật

Nó có thật bao giờ?

(11/1989)

(Trích trong tập thơ “Thơ Trích”, nxb Người Dân, in lần thứ hai, California, 1990)

 

Ghi Chú:

Bài thơ này sáng tác ngày 9-11-1989 khi bức tường Bá Linh bị sụp đổ.

 

This entry was posted in Thơ and tagged . Bookmark the permalink.