Tag Archives: Nguyễn Đức Tùng

Cầu khỉ

Nguyễn Đức Tùng     Chỉ có một ngôi sao trên bầu trời. Nhìn xuống: đất của người sống và đất của người chết. Khi bạn chạy, vượt lên thời gian, bạn băng qua chiếc cầu nối giữa hai vùng … Continue reading

Posted in Văn | Tagged | Comments Off on Cầu khỉ

Bến Ninh Kiều

Nguyễn Đức Tùng   Sông Hậu đẹp như một giấc mơ. Tình tứ, đỏ ngầu, hung dữ. Bạn tới đó đêm ba mươi, đã khóc, đã cười, quét sạch dấu vết, đã biến mất, bây giờ dòng sông nhớ lại. … Continue reading

Posted in Văn | Tagged | Comments Off on Bến Ninh Kiều

Đọc lại Minh Đức Hoài Trinh

Nguyễn Đức Tùng      Thơ Minh Đức Hoài Trinh để lại ấn tượng trong tôi về một âm điệu bồn chồn, đau đớn mà gần gũi với con người, bề ngoài nghiêm cẩn mà bên trong phóng túng.

Posted in Nghiên cứu Phê bình | Tagged | Comments Off on Đọc lại Minh Đức Hoài Trinh

Mi nghĩ mi là ai?

Nguyễn Đức Tùng   Bốn tuần sau khi đến Canada, tôi may mắn được nhận vào làm việc trong một hiệu bánh, nơi bán các loại bánh ngọt, trà, cà phê. Bánh ngọt doughnut làm bằng bột mì, đường, trứng, … Continue reading

Posted in Văn | Tagged | Comments Off on Mi nghĩ mi là ai?

Mùa xuân, tuyết tan

Nguyễn Đức Tùng   Tôi có thời gian làm việc ở thôn quê, phía Bắc, gọi là rural physician, thầy thuốc chân đất. Công việc ấy bận rộn lắm, vì phải lái xe, chứ không phải đi chân đất, qua … Continue reading

Posted in Văn | Tagged | Comments Off on Mùa xuân, tuyết tan

Nghĩ về tiểu thuyết “Ai” của Đặng Thơ Thơ

Nguyễn Đức Tùng   Người mẹ mất con là câu chuyện muôn đời của nhân loại. Cái chết và tình yêu, những thứ ấy không bao giờ cũ, lúc nào cũng mới ròng ròng máu huyết. Nhưng Ai của Đặng … Continue reading

Posted in Nghiên cứu Phê bình | Tagged | Comments Off on Nghĩ về tiểu thuyết “Ai” của Đặng Thơ Thơ