Hà Thủy Nguyên
“When you have insomnia, you’re never really asleep… and you’re never really awake.” – Fight Club
1.
Hãy nhắm đôi mắt lại
Bóng đêm sẽ đêm hơn…
Không thể chìm trong bóng tối
Vệt sáng lôi ta vào thực tại, vỡ vụn
Bóng đêm tràn vào những lỗ chân lông
Ánh sáng chỉ còn là ký ức, thực tại nơi ta mở mắt
Nhưng ký ức có chết bao giờ
Nó vỡ vụn
Vỡ vụn
Vỡ
Vụn
Trong lỗ chân lông
Mưa cầu kinh ngoài cửa sổ
Xếp các mảnh vụn
Cấu trúc lại thực tại
Trên những lỗ chân lông
Mắt nhắm cũng như là không nhắm
2.
Sau nhiều đêm không ngủ
Bóng đêm tràn sang thực tại
Chúng ta nhìn thấy trong ánh sáng li ti đốm đen
Không còn các vật thể
Không còn bông hoa, không còn lá vàng rơi, không còn sóng nước lóng lánh
Chỉ còn những hình khối, những tinh thể xếp chồng lên nhau
Không còn hương thơm, không còn màu sắc, không còn thanh âm
Chỉ còn những luồng năng lượng luân chuyển
Không còn con người
Chỉ còn những bóng mờ lướt qua
Những gì để lại cũng chỉ là đám cặn bã đọng lại trong lỗ chân lông
Đâu mất rồi tình yêu
Đâu mất rồi tiếng cười
Đâu mất rồi niềm hứng khởi
Bầu nhiệt huyết đông cứng
Rồi lại rã rời
Rã rời
Rã
Rời
Một đống rác vĩ đại bị nghiền nát đợi ngày tái chế
3.
Ngày hôm qua như ngày hôm nay
Ngày hôm nay như ngày mai
Không có thời gian
Thực tại và cõi mơ tưởng
Bóng đêm và ánh sáng
Không có không gian
Thức tỉnh hay mê man
Chạm vào mọi thứ đều hư không
Không có tồn tại
Tôi chỉ thấy tôi trong đám cặn bã nơi lỗ chân lông,
Đám cặn bã vẫn hàng đêm khều thực tại
Thực tại ăn mòn tôi
Ăn mòn cảm xúc
Ăn mòn tư tưởng
Thành rác rưởi
Bốc mùi
Ai đó đã gọi chúng là tác phẩm
Chúng cần phân hủy
Thành phân
Hoặc là thức ăn cho loài ruồi nhặng
Hoặc là tan vào trong đất
Lắng nghe tiếng thầm thì của thực tại nẩy mầm…
2/9/2014