Nguyễn Anh Tuấn
PHÚNG DỤ MÙA ĐÔNG
Ngày đông và, nàng đến
Lóng lánh như làn hương
Màu tím
Totem
Bẽn lẽn, dịu dàng
Hôn anh bằng nụ nhìn tẩm mật ong
Tiếng chuông ngân ấm mềm
Nắng thắm Buddha
Riết róng ánh sáng ngôn ngữ
PHÚNG DỤ NHỮNG NỤ NHÌN
Tôi Spa những vui, buồn
Những viên sỏi lóng lánh
Và, ném xuống hồ nước
Đêm lặng ngồi đêm trong suốt đáy
Mắt xanh mắt xanh tê tái
Những nụ nhìn.
PHÚNG DỤ MÂY NILON
Ngày bàn tay chói chang
Hươu cao cổ kiễng chân, vươn cổ
Như uống được ngụm mây Nilon
Mà, ngọn cây Cement đang đội mũ.
PHÚNG DỤ MÈO CỞI LÔNG
Khi ăn hết thức ăn trong đĩa
Mèo tự cởi hết lông
Như muốn nằm lên đó
Làm món pasion
Đôi mắt đen mượt
Ngước lên dấu cảm thán
Không gian bếp nồng hương liệu.
PHÚNG DỤ BUỔI CHIỀU RƠI TIẾNG CHUÔNG
Buổi chiều vàng thăm thẳm như một tiếng chuông
Du dương cùng với chiếc lá khô trên tấm mạng nhện
Xa tím hoàng hôn
Ngàn xưa ngựa gió kể hoang đường
Tiếng hí màu vàng phủ kín trang thơ
Xa biếc hoàng hôn
Từng tia nắng đánh đu ra khỏi mái nhà
Trượt ngã vào khoảng không khác
Xa bặt hoàng hôn
Từng cánh én lóe lên rồi tắt
Nhiều phương mùa nhiều vui
Nơi tôi mắt từ vầng mây
Rơi những tiếng chuông vào một không gian dịu.
PHÚNG DỤ VŨNG MÂY THƠM
Như nồng thắm nụ yêu người hôm qua
Tôi tưới ánh sáng lên tâm hồn của nàng
Giữa tình yêu thiên thần và cơn thịnh nộ Godo
Nỗi tuyệt vọng nở đau lóng lánh
Vũng mây thơm
Những thổn thức từ bên kia bức tường
Làm cho tôi mãi mãi áy náy.
PHÚNG DỤ CẬU BÉ VIOLIN
Cầm chai nước súc miệng, tự rót vào lỗ tai
Nước rửa tai
Nước thông tai
Nước phọt ra khỏi vòm họng luôn viêm amidal
Cây vĩ cầm ròng rã Betthoven
Thắp sáng gương mặt khán giả
Và, bệnh điếc tâm hồn được cứu chữa
Bởi nhạc cổ điển với cậu bé violin
PHÚNG DỤ FILE GIẢI NÉN
Sau nhiều năm, ánh mắt biếc lứa đôi
Được bọc kén bởi nhớ nhung, cầu nguyện
Bỗng. Nở rực nàng bướm Uranium
Đêm bồng lai, bài thơ
Như một file email được giải nén
Nàng vỡ òa trong vòng tay anh nâng niu
Bao nhiêu đam mê
Totem của nàng làm ướt sũng chiếc khăn tắm
Mà, anh dệt bằng kì công ngôn từ để dâng hiến.
PHÚNG DỤ MÂY TRUYỀN KÌ
Núi biếc truyền kì
Mây thắm thuồng luồng đẻ quả oval
Bên sông Héraclitus hàn lâm
Phù thủy 4.0 luộc đá nhừ, thành trứng
Các Muse ấp ru nở voi
Thơ ơi, biển khơi mọc sóng bạch tuộc.
PHÚNG DỤ CHIẾC ĐỒNG HỒ OUROBOROS
(Viết tặng Poetry Nguyễn Quang Thiều)
Trĩu nặng trên cổ tay người già
Những tiếng béo ú và khẳng khiu tích tắc
Anh ta hồi hộp đếm chuông nhà thờ
Đàn chiên ngoan xếp hàng chờ
Sự ngăn nắp đến són đái
Với, nín thở thấp thỏm hi vọng
Chiếc đồng hồ Ouroboros làm bằng kim cương
Thản nhiên ăn những tiếng tích tắc và cổ tay
Nó như đang đợi gã trộm hoặc tên cướp
PHÚNG DỤ NÀNG
Trong làn mây trắng, bằng lụa mỏng
Hiện lên, xinh như nhộng
Tôi mường tượng
Thân thể của nàng
Thức ăn rất thơm ngon
Ôi, những biếc đêm
Chảy tràn việc miệt mài chưng cất
Tiếng nói yêu buốt men rượu ngọt
PHÚNG DỤ YÊU EM, VỰC XOÁY
Đêm thức, đọc Venus
Mùi quyến rũ của quả táo chín, tội lỗi
Thơm rạo rực kinh thánh
Trên giường này, tung chăn
Tôi dốc ngược sông Volga và, chai Napoléon
Yêu em, vực xoáy hút hun hút
PHÚNG DỤ BÃI COMMENT
Rét mở mắt, bài thơ post từ vườn Buddha
Bắn rụng 2 con vịt Backixuoe
Nhưng. Moi tha làm thịt
Và, tự quét dọn bãi comment bởi họ
PHÚNG DỤ SÔNG TƯƠNG
Một đêm …
Ngắm ảnh biếc người
Sông Tương trăng
Chảy buốt trời
Ngưu lang
PHÚNG DỤ SAU ĐÊM SOUVENIR
Nhiều bông rét thơm rơi
Em trắng buốt tóc mây
Từng nụ mắt run vui
Thơm lung linh tiếng đàn
Sáng rực lưỡi trăng
Viết tên anh xuống đất
Nét chữ bừng lên ngùn ngụt môi hôn
Sau đêm kỉ niệm
Những chồi non bỗng. Thức giấc thành Người
PHÚNG DỤ GIẤC MƠ
Giấc mơ như tranh
Nhưng. Không bởi các chất liệu hội họa
Với, công thức của não trạng bìa carton
Giấc mơ như hoa bướm
Được office từ đám mây và nỗi trời
Con ong mật làm màu mắt em biết nở trái tim
Giấc mơ được vẽ trước
Người sẵn sàng lắp nó vào lồng ngực
Xin chào giấc mơ