Thơ Nguyễn Hàn Chung

Lạm phát chúc mừng

 

Mười năm trước hắn bảo

tau kết hôn với nàng rồi mày ạ

Tôi nâng ly chúc mừng bạn tôi

kết hôn thành công mỹ mãn

 

Mười năm sau hắn bảo

tau ly hôn với vợ rồi mày ạ

Tôi cũng nâng ly chúc mừng

bạn ly hôn thành công tốt đẹp

 

Hai năm sau nàng thành vợ tôi

Hắn tới chúc mừng tôi

kết hôn thành công rực rỡ

 

Hai năm sau nữa tôi và vợ tôi ly hôn

Hắn lại tới chúc mừng tôi

ly hôn thành công mỹ mãn

 

Nàng tái hôn với hắn và tôi lại chúc mừng

Tình bạn chúng tôi không bao giờ phai nhạt.

bởi con hắn con tôi đều là con của nàng.

 

Chiều quét lá rơi trong vườn

 

Bạn quét một chiếc lá

chiếc lá khác lại rơi

thế là bạn lại quét

lặp đến hết một đời.

 

Lá không còn rơi nữa

bạn cũng khô mà thôi

bao giờ khô chẳng biết

bây chừ bạn vẫn quét

bởi lá còn đang rơi.

 

Bạn vẫn còn phải quét

cho đến cạn cuộc đời!

 

Chúc thư của một nhà văn nổi tiếng

 

Khi ta chết:

Không cho tên a,b,c đến viếng tang đọc lời ai điếu bất kể họ chức vụ gì

chỉ cần mấy tên bạn già từng uống rượu với ta đọc điếu văn là được

Thấy bài viết tưởng nhớ của tên x,y,z phải công bố là bịa là mèo khóc chuột

(Ta đã copy bài của họ giết sống ta trong máy tính. Hãy công bố cho bạn văn ta rõ)

Có người đàn bà l,m,n hay đứa trẻ o,u,v nào tới xin được quấn khăn tang thì đừng từ chối

Hãy kính trọng những người gõ quan tài ta mà hát nhạc tình

Hãy cám ơn những người nhìn xác ta mà rưng rưng nước mắt (đừng cám ơn những người sùi sụt)

Hãy nghiêng mình trước những người khoe từng chụp bóng với ta

(Ta được nổi danh là nhờ họ. Họ có biết đâu không có những bằng hữu như họ ta là hạt bụi.

Ta đã chết từ khi viết tác phẩm cuối cùng

Ta không phải là cây đại thụ ngã xuống cả một khoảng trời trống vắng. Ai nói lời đó là đều có âm mưu)

Trước ta sau ta còn rất nhiều người hơn ta.

Ta đã làm xong phận sự một nhà văn. Vậy thôi!

 

Nhất nguyên luận

 

Giao hoan và đi giải

chỉ được một mà thôi

giao hoan thì nghỉ giải

muốn giải thì nghỉ chơi

 

Trời cao bắt như thế

muốn cực khoái một lượt

là bạn cãi mệnh trời

 

Cho nên nhất nguyên luận

dù trên teo dưới tóp

vẫn sống dai trên đời

 

Trăm năm sống thoi thóp

nuôi béo lũ trời ơi!

 

Mùi thơ|

 

lúc chuẩn bị định cư nước

ngoài tôi đem mấy trăm bài thơ của

các tác giả thời danh được in

trên báo ra chợ bán

cô chủ sạp nói cháu chỉ

mua giấy tính bằng ký còn thơ có

ai đọc đâu cháu mua làm gì và

 

cô giải thích thêm xưởng in sẽ

nhào nặn tẩy sạch rồi tái chế giấy báo có

in thơ thành giấy mới cho con trẻ sáng

tạo những bài thơ về cuộc sống

mới con người mới hồn

nhiên trong sáng

 

mấy mươi năm sau khúc ruột ngàn

dặm quy cố hương lại ra chợ

cũ nơi bán giấy gói thơ ngày

xưa mua một ít giấy báo có in

thơ về gói xôi

 

vẫn là một cô bé giống hệt cái

miệng liến thoắng của cô bé

mẹ ngày trước cô nhỏ nói cháu

chỉ tính ký tiền bán giấy

báo thôi và tặng không những bài thơ

 

tôi thấy giấy báo bây giờ có trắng hơn và

điều tôi cảm thấy vui nhất là khi ngửi

thơ in trên báo và tạp chí văn chương bây giờ ít

nhiều có bớt mùi thum thủm cũ…

 

Nghệ sĩ

 

Chúng tôi tin các anh có một tâm hồn rất đẹp

làm rung động những gì sâu xa nhất trong lòng khán thính giả

Tôi khóc cười cùng với anh

Chúng tôi tin những giọt nước mắt trong bi hài khúc cầm ca của anh rơi dưới ánh đèn vô cùng thánh thiện

Chúng tôi cười ngặt nghẽo chia sẻ niềm vui với một vai diễn xuất hài tuyệt diệu của anh

Chúng tôi muốn được rờ cái chéo áo của thần tượng đời mình

Chúng tôi không tiếc những đồng tiền được làm ra từ mồ hôi của cuộc đời lao lực

Anh có tin không con chúng tôi nhịn ăn sáng để có tiền cho cả nhà háo hức đến rạp xem anh diễn để được khóc được cười với các diễn viên

Khi có anh không may mất sớm chúng tôi khóc như là người thân miên viễn ra đi đến nỗi có người cười nhạo khóc một diễn viên hài mà như khóc cha mình chết

Chúng tôi yêu các anh như thế đó những người nghệ sĩ yêu quý của tôi ơi!

Chúng tôi không ganh ghét khi các anh ở lâu đài sắm sanh toàn cổ vật kim cương, san hô, mã não quý hiếm trên đời bởi nghĩ các anh tài hoa tột đỉnh rèn luyện công phu xứng đáng được hưởng thành quả tự thân

Càng yêu các anh bao nhiêu, kỳ vọng trái tim thanh khiết của các anh bao nhiêu chúng tôi càng phẫn hận bấy nhiêu khi vỡ lẽ ra anh xem chúng tôi như như tấm thảm chùi chân cho anh bước lên đài danh vọng hưởng tiền rừng bạc bể.

Chúng tôi thất vọng đến đau đớn tìm mọi lý do không tin các anh đã lợi dụng sự ngây ngô mê muội của chúng tôi để sống trên xa hoa và xử sự dối trá với những người nuôi anh thành người nổi danh sang cả

Cái gì làm cho anh tha hóa hay bản chất các anh là vậy?

Tôi không nỡ nhổ vào mặt người tôi quý trọng thương yêu mà mới hôm qua thôi còn chỉ muốn ôm hôn cho phỉ dạ

Anh có hiểu sự héo úa đến cạn cùng niềm tin của chúng tôi đến hai chữ nghệ sĩ không anh.

Nghệ sĩ ơi sao các anh đành làm vậy

làm vậy sao đành!

                                             Houston Texas, tháng 10/2025

 

 

 

 

This entry was posted in Thơ and tagged . Bookmark the permalink.