"Bạo loạn" ở Bình Thuận

(Rút từ facebook của Nguyễn Nhật Tín)

Chỉ còn mấy giờ nữa là luật An ninh mạng thông qua nên tui tranh thủ nói luôn hôm nay

Quan điểm của tui không ủng hộ bạo loạn. Tuy nhiên, hôm nay chỉ vì cuộc bạo động ở Phan Thiết, Phan Rí mà tui được thấy nhiều bình luận chửi bới của nhiều anh chị em trong friend list của tui về dân Bình Thuận, tui cảm thấy đau đớn.

Các anh chị em chắc cũng biết dân Bình Thuận đa phần là sống bằng nghề đánh bắt cá (vì thời tiết thì khắc nghiệt, đất đai thì khô cằn sỏi đá nên khó có thể làm gì khác hơn, thanh long thì bị thương lái Trung Quốc thâu tóm và ép giá), nhưng thời gian gần đây, thậm chí đã lâu, chắc các anh chị cũng biết thông tin trên báo “tàu lạ” đuổi giết thuyền của người dân đi biển, có người còn sống trở về, có người chết tức tưởi. Đời sống của người dân khốn cùng. Mà “tàu lạ” là tàu nào chắc anh chị cũng biết rồi nhỉ?

Án oan khắp nơi, mà điển hình là vụ án Huỳnh Văn Nén chắc ai cũng biết, phải không? Tui có người Dượng, chồng Dì ruột, cách đây hơn 10 năm, nhà rất nghèo chạy xe ôm mà bị người ta giết chết để cướp chiếc xe máy cần câu cơm. Hiện trường để lại là dượng nằm đó với đôi dép văng hai nơi. Với trình độ phá án được ca ngợi như thần của công an VN mà tới hôm nay chưa hề tìm được hung thủ. Nỗi đau mất mát với gia đình Dì tui đã qua đi nhưng niềm tin với chính quyền thì đã mất.

Và tiếp theo là nhiệt điện Vĩnh Tân, thép Cà Ná thải ra khí thải độc hại hằng ngày, bùn thải đổ xuống biển, ai là người phải chịu đựng? Người dân Bình Thuận đó. Các anh chị có biết phải sống chung với cảnh đó hằng ngày nó như thế nào không? Chú ruột tui vì nghèo cũng xin vào làm công nhân với mức lương rẻ mạt ở nhiệt điện Vĩnh Tân, nhưng không thể chịu nổi môi trường ô nhiễm trong nhà máy nên phải bỏ việc.

Thêm nữa, chắc các anh chị không biết, cuộc bạo loạn hôm nay chỉ là cái lò xo bị nén lâu ngày, hôm nay nó bung ra. Vì thực tế, cứ 2, 3 ngày trước cổng UBND Tỉnh Bình Thuận lúc nào cũng có người dân tới biểu tình, mà đa phần là dân nghèo, họ tới phản đối cướp đất, bất công… nhưng chưa hề được giải quyết. Có đau đớn, có bất lực không? Xin thưa là có.

Nhìn những anh em cơ động oằn mình chống trả, hỏi dân họ có thương không? Họ trả lời là có, và họ biết có khi đó cũng là con cháu họ, được lệnh phải ra chống đỡ, và thậm chí họ cũng biết rằng sau hết họ sẽ đi tù, nhưng họ không còn cách nào khác. Vì có sống đàng hoàng theo pháp luật thì họ cũng không hết khổ. Họ chỉ nghĩ đơn giản rằng chỉ có như thế, biết đâu chính quyền lắng nghe và chịu thấu hiểu họ hơn.

Các anh chị được sống trong chăn ấm nệm êm, thực phẩm dùng cho gia đình phải chọn lựa loại không độc hại, an toàn vệ sinh và có nguồn gốc, nhưng đối với họ chỉ cần có tiền mua được gạo, thức ăn đã là hạnh phúc thì nhân sinh quan nó khác xa nhau lắm anh chị ạ.

Ngoài ra, còn rất nhiều bất công mà dân Bình Thuận phải gánh chịu hoặc dồn nén lâu ngày mà tui không đủ thông tin để kể hết ra đây. Họ muốn lương thiện nhưng ai cho họ lương thiện?

Vì vậy đừng vội lên án họ khi chưa hiểu hết vấn đề. Không ai muốn chiến tranh xảy ra nhưng tức nước thì vỡ bờ, đó là điều tất nhiên.

Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người và ngoài trời

Hình ảnh vợ con những người tham gia bạo động đêm qua ngóng chồng từ bên ngoài bờ tường trại tạm giam Phan Thiết.

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, thực vật

Trên đây là góc nhìn của tui,từ những vấn đề đã và đang xảy ra trên quê hương và trên chính gia đình mình, không phải góc nhìn của một chuyên gia.

Comments are closed.