Có lẽ không nhiều người biết rằng, bên cạnh các công trình nghiên cứu khoa học (Thi pháp tiểu thuyết và sáng tác của Ernest Hemingway, Mikhail Bakhtin – nguyên lý đối thoại, Truyện ngắn dưới ánh sáng so sánh, Khảo sát, đánh giá, bảo tồn di sản văn học quốc ngữ Nam Bộ cuối thế kỷ 19 đầu thế kỷ 20…), PGS-TS Đào Ngọc Chương còn có một công trình khác.
Đó là hàng trăm bài thơ với nhiều sự thể nghiệm, từ thơ tự do đến Hài cú, Ngũ ngôn, Đồng dao.
Chúng tôi trân trọng giới thiệu một số bài thơ tự do của ông. Hy vọng bạn đọc sẽ nhận biết một thế giới khác của Đào Ngọc Chương.
Văn Việt
CƠN MƯA ĐẦU MÙA
Sáng nay tôi không phải tưới những chậu cỏ và hoa
Cơn mưa đêm qua đã đi ngang qua đây thật mạnh mẽ
Ngay lúc giấc mơ kéo tôi chạy điên cuồng trên con đường toàn gai là gai
Chồm tới nắm lấy bàn tay em và mưa như tiếng reo mát mẻ
Tôi biết hạnh phúc trong sự va chạm đầu tiên
Thế giới mở ra và tôi cứ đi như thể cả thế giới là bạn bè lá cỏ nụ hoa màu xanh tiếng chim hót
Cơn mưa buổi trưa nắng buổi chiều mồ hôi những giọt nước mắt mẹ loay hoay với những đứa con tâm thần
Chị nhón chân hái trái trong vườn
Và em giọt hồng nở ra trong sâu thẳm những tìm kiếm của tôi một mình và thầm lặng
Tôi biết cơn mưa đêm qua đã đánh thức những hạt mầm
Sẽ mọc lên với nắng và gió và khát vọng
Và sẽ mãi như thế trong sự va chạm đầu tiên
12:52 PM, 29.4.2017
MỘT NGÀY ĐẦY NẮNG VÀ GIÓ
Một ngày đầy nắng và gió mẹ đem phơi chiếc áo của chồng
Mẹ chạm vào chiếc áo
Thời gian chạm vào giấc mơ và sống dậy
Tiếng chim hót trong khu vườn đánh thức những chiếc lá
Những chiếc là đong đưa đánh thức những bụi cây đang ngái ngủ
Thế giới rập rờn những tiếng nói của hoa của cỏ của bướm của hư không
Con trăng lặn chạm vào đêm khuya chờ đợi với bình minh
Mẹ đi một mình trong nỗi buồn của mình
Thật lặng lẽ
Và
Một ngày đầy nắng và gió mẹ đem phơi chiếc áo của chồng
Trên sợi dây giăng ngang qua hai thế giới
3:58 PM, 25.5.2017
BUỔI SÁNG LÃNG ĐÃNG VỚI Ý TƯỞNG VỀ MỘT CHIẾC GƯƠNG
Em ngủ trong gương
tia chớp lóe lên
rồi những vì sao đã xa
tôi nhìn thấy em trong ký ức của loài hoa màu đỏ
thảng thốt cười trong nắng
em chợt đến chợt đi gương lấp lững những khoảng trời rất tím
giấc ngủ em kéo dài tận chân trời mây nổi
em thật tình say trong giấc gương say
ngoài kia cỏ đã lên xanh
tiếng chim hót trên chiếc thuyền độc mộc
tôi chèo giữa canh khuya
trăng đã lặn bên bờ
tiếng cuốc kêu đêm đánh thức một sớm mai ngái ngủ
ai là tôi nhìn thấy em trong gương
giấc ngủ nhòe hơi sương
11:16, 02.5.16
GIẤC BỒNG BỀNH
Rất khuya ánh trăng em đã ngủ
Đêm sâu trong giấc mộng không cạn lời
Anh ngồi lơ ngơ trên chiếc ghế đã nghiêng ngã
Hát lời của bài ca thật xa
Em hiển hiện trong màu thời gian anh tìm lại trí nhớ
Đường bay của ánh sao vụt hiện trong cơn mê
Em thắp nụ cười lên trên môi đón ngày mới
Anh ngủ vùi trong chăn không biết rằng tuổi đã luống qua truông
Thử nhìn màu cỏ xanh trên con đường sớm mai vội vã
Anh buộc hai tay mình bằng sợi dây nối những đỉnh hoang vu
Không thể buồn hơn tiếng con muỗi kêu trong đêm rất đêm
Dọc theo con đường em đã bỏ đi tưởng đã ngàn năm thêu dệt
Nỗi buồn không chịu nổi kéo bóng đêm in vào con trăng giữa tháng
Đêm nói tiếng nói của người để cùng anh giữ lấy lời ngái ngủ của em
Em đã thức dậy rồi trăng chưa lặn
Gối đầu lên mây ngủ tiếp giấc bồng bềnh
12: 07 AM, 14.5.2017
GIẤC MƠ KHÔNG DỨT
Anh cứ cố tìm trong giấc mơ một buổi chiều nắng dịu dàng
Gió chạy dịu dàng trong sân
Một khoảng trời xanh
Và em
Nhưng em ơi
Thế giới đã đẩy chúng ta vào những cuộc chạy không ngừng
Giấc mơ tan ra
Những mảnh vụn từng mảnh vụn anh ghép lại
Tựa như một hình hài
Bước đi trong hoang vu
Đầy khói
Anh biết anh sẽ tỉnh thức trong bóng đêm trùm kín lấy bầu trời
Nhưng bấy giờ em ơi làm gì còn giấc mơ
Dẫu rằng giấc mơ không tuổi
Anh vẫn cứ cố tìm trong giấc mơ mà ôm lấy một buổi chiều nắng dịu dàng
Gió chạy dịu dàng trong sân
Một khoảng trời xanh
Và em
Bởi vì em ơi
Nếu không như thế
Thì tất cả những đứa trẻ như em và anh sẽ quên lãng cuộc đời mình
7:17 PM, 92.7.2017
GIẤC MỘNG
Sáng nay tôi ngồi trong căn phòng kín bưng
Con lạc đà đi ngang qua cái hầm sa mạc
Mênh mông không dứt
Tôi nhốt tôi trong thứ ý tưởng về một người
Mắt nhắm hai tay bắt ấn nín thở đọc thần chú
Vượt qua ba đào
Em có hình dung ra dòng sông chảy bên dưới tán lá trong đêm
Hai bờ đầy đom đóm
Con đường đi cứ trập trùng ánh sáng
Và anh nhìn thấy em đang cười
Tiếng thì thầm của sóng dội vào hai vách đêm nghe thật xa
Căn phòng anh tràn ngập giấc mộng
Treo thật thấp cứ la đà trên sóng
Ngụp lặn với thời gian
Một với tay
Xô mãi đến vô cùng
Anh trôi trong cơn bão bềnh bồng
Chiếc bè không chèo trên sông
Chạm vào giấc mộng
9:56 AM, 29.8.2017
GIẤC NGỦ TRƯA VỚI NẮNG
Trong tiếng nói thầm lặng của những chiếc lá sáng nay
Mùa nắng đã trở lại chênh vênh bầu trời đông
Tôi ngủ mê với cơn mơ vớt những con rạm bơi theo sông quê
Gió thức giấc lùa tôi vào ô những ký ức đã mục
Tôi cựa quậy
Mở mắt nhìn không thấy chân trời
!3.11.16
DÁNG TRĂNG
Anh giữ lấy nửa khuya không trăng
Bóng những chiếc lá đã ngã ra màu của nhớ
Tay níu lấy nửa còn lại
Chạm vào đêm
Bầu trời em rạng một đường cong
Thổn thức
Anh đi vào giấc mơ
Dịu dàng con đường tơ liễu biếc
Dáng trăng nghiêng
02.00 AM, 31.12.14
BIỂN ĐÊM
Em nói lời của tình yêu vào gió
Những hạt cát đã đọng lại nơi những bước chân
Sóng biển xanh
Bên nhau
Anh nhìn thấy nơi đỉnh núi cao
Chiếc chìa khóa mở ra bầu trời
Lời của sóng
Những vì sao đêm em tìm thấy
Nơi trái tim của biển
Anh đi về phía em
Hai bàn tay mở ra lời cầu nguyện
Biển đã trùm lên hai ta
Cơn thèm khát của một chuỗi những hòn đảo
Không ngủ
12:06 AM, 09.4.16
ANH ĐÃ ĐỌC
Anh đã đọc
Những bài thơ đầy ắp sự giễu cợt về
Sự trở lại những con chữ quen thuộc
Đã làm nên những ý tưởng rất lạ băng qua sa mạc
Em có biết mặt trời đã tắt đã mọc lên những cái cây tái sinh
Cái cây duy nhất còn lại đã bị húc ngã thật sự điên rồ con thú hoang
Hay chiếc xe của một gã say đã cày nát những những làn bụi mù đầy cát
Tình yêu được ươm mầm hay ươm mầm
Khởi đầu là một ngọn gió rất nhẹ em sợ
Khởi đầu là một lá cỏ một nắm trong tay hỏi mãi những câu thơ
Khởi đầu là hơi thở phập phồng sáng tối nhịp điệu run rẫy
Nức nở lời của đêm một bình minh nước ngập trong lời
Những bài thơ đã sống như thế như thể bất tận
Đã hiện ra em nói
16.45, 31.5.2014
ÂM THANH CỦA NHỮNG GIỌT SƯƠNG TRONG NẮNG
Mùa mưa giam những cơn nắng trong môi em
Sự hiện hữu đã trở nên niềm khao khát được nhìn thấy một bông hoa
Nở ra trên bờ tường ngay khi tiếng chim hót đầu tiên buổi sáng
Em sẽ bước đi thật dịu dàng và đôi tay
Nắm lấy những dòng ý tưởng của tôi cứ chạy lung tung
Đôi chân đùa giởn với cỏ
Chợt nhận ra những con đường đã đẫm tiếng chim gọi mùa
Em ngước nhìn bầu trời xanh và cười với tôi
Tung tôi bay lên cùng âm thanh quấn lấy những giọt sương bất ngờ hiện ra trong nắng
6: 41 AM, 26.4.2017
HƯƠNG RỪNG
Em cầm mùi hương trên hai tay giữ lấy thời gian
Đã vỡ ra màu xanh trong khu vườn đầy nắng
Những chiếc lá ổi
Nắng ơi là nắng và nàng ơi là nàng
Em kéo dài thời gian về phía tôi cho tôi
Thấp thoáng thấp thoáng mùa xuân và nụ cười em
Mùi hương chạm vào vai tôi tiếng những lá cỏ
Mùi hương chạm vào tay tôi cơn gió trườn qua bờ rào
Mùi hương chạm vào cổ tôi
Mây trắng đã bay đi những buổi chiều mẹ đứng nhìn theo dấu chim bay
Mùi hương chạm vào đôi môi tôi
Tiếng thì thầm em nói không phải
Tiếng những cơn sóng đêm thật xa biển động
Tôi ngụp lặn trong nỗi thương nhớ đã hiện hình
Và tan ra trong hơi thở em và tôi
Đêm đã nghe theo em phong kín mùi hương
Trong rất sâu lối đi của rừng
Và cơn say
5.08 PM, 21.3.2015