chập chờn trôi
trong những ngày ngái ngủ
tôi không viết được một câu thơ nào
không nhớ một ý một chữ
tất cả đều tan loãng
nhẹ vỡ như bong bóng mưa
nghe chừng lờ mờ thức dậy trong sương mù
dù sớm mai hay đúng ngọ hay chạng vạng hoặc nửa đêm
vẫn là một chút vật vờ lơ đãng
một chút tiếc nuối
nhiều phần trống vắng
mơ hồ năm tháng bất động
chận đứng kim đồng hồ
mật ngôn loáng thoáng trong hơi thở lan man
tôi với tay thầm gọi
bàn tay ngỡ ngàng buốt lạnh
muốn viết một bài thơ
nhẹ hơn áng mây biến dạng
lơ lửng trên cao trong không gian đa chiều ̶ ̶
này em, vẩn vơ giữa khoảng không đa chiều
một bài thơ chưa kịp viết đã vuột mất vào cõi lãng quên
và tôi chập chờn trôi dù mưa dù nắng hạn.
vướng mắc
(với thần tượng hụt chân)
̶ ̶ ̶ thì ra thế: thì ra yêu nhau rất
dễ nhưng sống với nhau thật khó
khôn lường ̶ ̶ ̶ vật vã ngột ngạt
không nhận ra khuôn mặt người
ngán ngẩm soi gương mỗi sáng
nghe nhịp tim ho khan khúc khắc
đêm câm nín chúi xuống vực thẳm sâu
mười ngón tay u mê ôm đầu đồng thiếp
đếm từng giọt đắng thấp thỏm khuấy
đều âm vọng xầm xì bất an không dứt
tôi chôn chân vướng mắc ngậm ngùi
ảo giác phung phí một đời đau buốt
khôn nguôi ̶ ̶ ̶ một thời liều mạng
ngập ngụa tận cổ trong vùng cát lún
đợi mưa trong chốn hội tụ mặc ngôn
cõi câm và điếc ngổn ngang bên vỉa hè
nhớ hôm nào đứng một chân chịu trận
cơn đau chuột rút thắt ruột điên người
tôi hít sâu thở dài ngẩng đầu khổ hạnh ̶ ̶ ̶
oan trái nhởn nhơ bi kịch tấu hài cùng
thần tượng hụt chân say thuốc nát rượu
hay đó thật là bóng nghiêng bản sắc tôi.
thơ với thẩn
muốn làm bài thơ đường
thật ngọt
như mía như mật
bạn răn
̶ ̶ ̶ sẽ tăng tốc a1c trong máu
xin lỗi
cho tôi làm bài thơ muối
mặn của biển cả bao la
bạn đe
̶ ̶ ̶ sẽ tăng huyết áp
thôi thì thơ đường trộn muối
hoặc thơ muối pha đường
bạn nghiêm mặt cả quyết
̶ ̶ ̶ sẽ tăng cả hai
đúng là trong thơ có họa
oải oải oải
ngẫm cho cùng
̶ ̶ ̶ ở sao cho vừa lòng người.