Thơ Trần Hoàng Vy

 

TÔI CHÀO TÔI

 

 

Tôi chào tôi giữa xứ người

Trời xanh, mây trắng, xuân ngời vô thanh

Chào tôi, chào chị, chào anh

Hello, hi, good… tóc xanh, tóc vàng!

 

Chào homeless, gã lang thang

Tôi chào tôi với nắng chan bậc thềm

Bước đi, cỏ mượt nhung mềm

Nghe đời chuyển dịch có thêm nụ cười?

 

Chào tôi, con mắt hổ ngươi

Ngày xa hạ nhớ, xanh tươi nhuộm hồng

Xòe tay, sắc sắc, không không

Dấu chân quê cũ phiêu bồng xứ xa

 

Chào tôi, bốn biển, quê nhà

Vịn thương mà bước, dựa hoa mà ngồi

Vô thanh, vô ảnh, lở bồi

Tôi chào tôi với xa xôi chợt gần…

 

Springfield, MA 12/4/2019

 

 

 

DẠ THƯA CỎ…

 

 

Dạ thưa mẹ đất, quê sương…

Cha mưa nắng. Cõi vô thường lập thân

Dạ thưa cỏ hạng bần dân

Lớn nhờ đất… chẳng xí phần của ai?

Mênh mông bờ bãi, truông dài

Cứ ngu ngơ mọc hết cài lại xen

Mặc đời thiên hạ chê khen

Dạ thưa cỏ. Dạ thưa quen… thói đời!

Một mùa xanh rối bời bời

Cào cào châu chấu về chơi bên đồi

Thảo nguyên vó ngựa đâu rồi

Còn bò, dê với lũ cừu ngây thơ

Vắt sương, cọng cỏ non tơ

Đã nuôi to lớn đàn bò, đàn trâu…

Một đời cỏ, chẳng bao lâu

Truyền đời cứ nối một mầu biếc xanh!

Âm thầm bám đất lên nhanh

Chịu dày xéo bởi loanh quanh phận người.

Thức đêm biết cỏ khóc, cười

Trưa chang chang nắng hát lời hiu hiu

Dạ thưa cỏ cứ chắt chiu

Mặc người ghét cỏ, liu riu hoa cờ

Cuốc, dao phạt cỏ, quang bờ

Lại khi nằm ngủ dựa nhờ cỏ non

Có khi gác tía lầu son

Một sân xanh cỏ vuông tròn chiêm bao?

Dạ thưa cỏ, thú tiêu dao

Ngàn xưa thành quách, xanh hào cỏ rêu

Dạ thưa bóng cỏ xanh chiều

Một hôm mộ địa người liêu xiêu về

Cỏ ôm quên những oán thề

Dạ thưa cỏ đã bề bề chung thân

Đời như một áng phù vân!…

Comments are closed.