đợi
chờ
tôi giấu thời gian vào
trong tóc
tôi ủ mùi hương dưới
làn da
tôi vỗ nhẹ tim tôi,
hãy khoan đập mạnh
đợi chàng
đến
chàng sẽ
đến
vào mùa đông năm
nay.
———
cỏ và
em
cỏ
thấm
đẫm
những cơn
mưa
đổ
xuống
từ
trời
cỏ
xanh
tươi.
em đã
uống
những giọt
nước
từ mắt
anh
từ môi
anh
từ sự sống
anh
thân thể
em
thắm
tươi.
———–
là
em
này
anh,
em không nói
rằng
em nhớ
anh
em cần
anh
em yêu
anh
mà, em
sẽ
làm cho anh yêu
em
từng ngày từng
ngày
còn
lại
của
anh
ở trần gian
này.
————
thành
khẩn
em cúi
đầu
dần sát
xuống
vũng ngực
trũng
những sợi
lông
những nốt
ruồi
đậm
nhạt
những đốm tàn
nhang
dấu vết thời
gian
em nhắm nghiền
đôi mắt
hít
sâu
thân thể
anh
thơm thơm mùi sách
cũ.
————
sáng mùa đông
có những buổi
sáng
trời
lạnh
anh không muốn ra khỏi
giường
chỉ muốn tìm
về
nơi
chốn
đám cỏ non man
dại
ướt
mềm
thơm
thơm
mùi da thịt của riêng
em
để thấy cuộc đời còn
đáng sống
và anh hiện
hữu.
———–
còn
lại
rồi một ngày nào
đó
em và anh sẽ phải rũ
lòng giã từ tất cả
ra
đi
cây sồi trăm năm ngoài
khung cửa sổ sẽ già nua, gãy đổ
căn phòng tràn ngập âm
thanh sóng sẽ bị phá, người ta
cất lên căn phòng mới
khác
quán cà phê nắng đuổi
sẽ lần lượt đổi qua bao đời chủ
tiệm sách quen thuộc
sẽ chứa thêm tác giả mới, loại bớt tác giả cũ
chiếc xe đen-cao chở
em với tiếng đàn mê hoặc mark knopfler rồi cũng bị hỏng, quẳng vào một xó trong
thành phố
dấu
tích
còn
lại
là những bài thơ tình
em viết
cho
anh.