Ngọn đồi ta trèo

Amanda Gorman, The Hill We Climb

Trần Mộng Tú dịch

 

 

Ngày đã bắt đầu rồi

Sao vẫn đầy bóng tối

Mất mát nào cưu mang

Đại dương nào ta lội

Từ bụng con quái thú

Ta bước đi can trường

Yên lặng ở quanh ta

Chẳng phải là êm ả

 

Trong tín điều đưa ra

Công bằng hay công lý

Chưa định phân rõ ràng

Thì bình minh đã đến

 

Ta đã có kết quả

Không biết bằng cách nào

Ta đã được chứng kiến

Một cường quốc còn nguyên

Dẫu chưa được hoàn thiện

 

Ta chính là hậu duệ

Của thời điểm xa xưa

Nơi đứa bé da đen

gầy gò, sống với  mẹ

một bà mẹ độc thân

đứa bé được đọc thơ

ngày đăng quang Tổng thống

nó mơ làm Tổng thống

 

Mặc dù rất xa vời

Những lịch lãm uyên nguyên

Không thể nào dựng được

Một đế chế hoàn toàn

Chúng ta chỉ ao ước

Một liên minh an hòa

Một chính quyền tôn trọng

Văn hóa và màu da

 

Chúng ta cùng ngước nhìn

Không vì ai bên cạnh

Mà hãy nhìn những gì

Sừng sững giữa chúng ta

 

San bằng hố chia rẽ

Kéo chia biệt ra xa

Đặt tương lai trên hết

Chỉ còn Ta với Ta

 

Hãy bỏ khẩu súng xuống

Để cánh tay nối dài

Không ai tổn thương cả

Mọi người đều an hòa

 

Để thế giới công nhận

một sự thật hiển nhiên

trong nước mắt trưởng thành

đớn đau ta hy vọng

 

Ta gắn liền với nhau

Không phải vì thất trận

Mà cho chính chia rẽ

Không có dịp nảy mầm

 

Trong Kinh Thư đã nói

Chúng ta được nghỉ ngơi

Dưới giàn nho xanh tươi

Dưới cây vả an bình

 

Hãy sống cương vị mình

Không làm ai sợ hãi

Thanh kiếm không mang lại

Vinh quang bằng nhịp cầu

 

 Ngọn đồi ta trèo lên

Khi là dân tộc Mỹ

Không bởi vì kế thừa

Mà chúng ta bước vào

 

Cùng chung nhau hàn gắn

Cùng chung nhau chia sẻ

Chúng ta đã nhìn thấy

Quốc gia gần nát tan

 

Thay vì chia sẻ nhau

Lại đang tâm chia rẽ

Dân Chủ bị trì hoãn

Nhưng không mất bao giờ

 

Hãy trông vào sự thật

Lịch sử đã chứng minh

Dân Chủ đôi khi trễ

Nhưng không mất bao giờ

 

Đã đến thời cứu độ

Phút kinh hoàng đã qua

Sức mạnh và lòng dân

Ta lật trang Sử mới

 

Ta tặng nhau tiếng cười

Niềm tin và hy vọng

Trong khoảnh khắc sinh tử

Sức mạnh ta vô cùng

 

Nếu có ai muốn biết

Làm sao vượt thảm bại

Hãy kiên cường đáp lại

Tai ương không đánh bại

Đè bẹp được chúng ta

 

Không quay về chốn cũ

Ta đi về tương lai

Một xứ sở bầm dập

Nhưng nguyên vẹn hình hài

 

Một đất nước oai hùng

Nhưng tràn đầy đức hạnh

Một dân tộc tự do

Cầm trong tay sức mạnh

 

Ta không quay đầu lại

Không ngập ngừng đắn đo

Không để ai đe dọa

Ta quay đầu trở lui

 

 

Mỗi hành động của ta

Phải vô cùng thận trọng

Những lầm lẫn của ta

Thế hệ sau mang vác

 

Ta kết hợp tình thương

nhân từ và sức mạnh

tình yêu thành di sản

cho con cháu chúng ta

 

Để lại một quốc gia

đẹp hơn nơi ta qua

nơi mỗi hơi ta thở

cho con cháu chúng ta

 

Từ bộ ngực bằng đồng

Bàn tay ta cùng vỗ

nâng thế giới bi thương

thành thế giới tình thương

 

Từ Viễn Tây núi vàng

Từ Đông Bắc lộng gió

Nơi cha ông  ta đã

Làm cách mạng khơi nguồn

 

Từ Trung Tây đại hồ

Từ miền Nam nắng lửa

Ta gọi nhau trỗi dậy

Ta xây lại hoang tàn

 

Ta đi vào ngõ ngách

Góc khuất của quê hương

Sẽ tìm thấy nhiều người

Mang rất nhiều vết thương

Những vết thương rất đẹp

 

Khi ngày mới sẽ tới

bước ra khỏi bóng tối

hân hoan không sợ hãi

hực lửa không khiếp sợ

 

Bình minh được nở rộ

Khi ta giải phóng nó

Vì chính ánh sáng đó

Hắt ra từ bình minh

 

Chỉ cần ta can đảm

nhìn cho rõ Bình Minh

Và ta đủ can đảm

trở thành một Bình Minh.

 

Trần Mộng Tú, 1-22-2021 

 

 

 

 

 

Comments are closed.