DI TẢN
một dòng sông không chảy qua đây
mùa mưa chưa về phố
im lặng đông đá
im lặng dòng người di tản
có rút bớt nỗi buồn?
"em theo đoàn lưu dân
vai son sờn cẩm tú
ôi tiếng hát xa xưa
môi thơm bông bí nụ"*
Khánh Ly hát cạn từng ngày
mà sao cứ đầy chất ngất
chỗ anh ngồi bỏ quên khói thuốc
bỏ quên một bàn tay
có một loài chim vừa sinh ra đã chết
xác chôn vào gió bay
màu phim Vương Gia Vệ chẳng làm anh buồn thêm nữa
tình yêu mất ở chỗ nào
không làm anh nghĩ nữa
những cạnh bên bao người chết ra sao
chẳng làm anh đau hơn được nữa
bè bạn biết tin nhau
những dòng chữ mơ hồ hiểu người vẫn sống
đêm thức giấc vì tiếng động
gió khóc với hàng cây
thành phố nhập nhòa trong mắt anh còn thấy
bức tranh xé giấy
dán đêm lên ngày
rịt vết thương còn đang chảy máu
lòng người còn loay hoay
anh muốn ôm vầng trăng di tản
trên mái nhà theo những kẻ điên và say
người nhớ không ta đã làm gì?
xua nỗi buồn nhảy múa
nhạc lóc cóc của thập niên cũ kỹ
những loài chim đã chết, còn bay…
* Thơ Phạm Hòa Việt
XA XĂM
những ngày mưa điên khùng này tôi lại nhớ Đà Lạt
nhớ một hạnh ngộ mơ hồ
áo len đen trắng
khăn lam
như lấy từ tranh phấn màu Degas
nỗi bi sầu không phục sức
em lấy từ đâu?
giây phút thẫn thờ
giữa rừng mù sương trắng*
hai người
sắp xếp hai nỗi im lặng
cẩn trọng
như hai vòng sóng song song
cẩn trọng
từng giọt đen tí tách
đêm dần dậy màu men cánh gián
gió mải miết qua rừng
cuốn theo từng mảnh thế giới
loang lổ bên ngoài khung kính
từng mảnh đêm tứa máu
có phải là dĩ vãng của chúng ta?
ngày trôi đi thế giới trôi đi
ý nghĩ trôi đi
kỉ niệm bám dằng dai như bầy hàu trên gành đá
đi hết một đêm u buồn
chúng ta cứ là hai kẻ lạ
vĩnh viễn
những lọn khói tan
đừng dựng lên một mơ hồ khác nữa
hãy để ngôn ngữ ngủ yên
những sao xa mờ tỏ trên trời
hiện thành tồn tại
ngủ nốt những người khách cuối cùng
mơ hồ ngoài đêm
biết đâu nẻo về cũng mất
biết đâu
tất cả đều không có thật
mưa vẫn rơi trên mái nhịp đều
nát lòng hẻm cụt
Sài Gòn vắng đến thê lương
…
* Nhạc Thanh Sơn
Tháng 7/2021
LMC