Sài Gòn – Những ngày phong thành (51)

THÔNG TIN:

*TPHCM: Danh sách tổ phản ứng nhanh quận/huyện, phường/xã

https://www.facebook.com/media/set/?vanity=thongtinchinhphu&set=a.4242511482492673

*Bình Thạnh ‘di tản’ 2.000 người ở khu trọ lụp xụp đến chung cư tránh dịch

https://tuoitre.vn/binh-thanh-di-tan-2-000-nguoi-o-khu-tro-lup-xup-den-chung-cu-tranh-dich-20210826132941913.htm

*Bộ NN-PTNT và Quốc Phòng lên 2 phương án cung ứng thực phẩm cho TP.HCM

https://thanhnien.vn/tai-chinh-kinh-doanh/bo-nn-ptnt-va-quoc-phong-len-2-phuong-an-cung-ung-thuc-pham-cho-tphcm-1439997.html

*Ngày 26.8: ‘Chóng cả mặt’ vẫn chưa biết đơn vị sẽ cấp giấy đi đường cho mình

https://thanhnien.vn/tai-chinh-kinh-doanh/ngay-268-chong-ca-mat-van-chua-biet-don-vi-se-cap-giay-di-duong-cho-minh-1440177.html

*Công an TP.HCM không cấp giấy đi đường cho tổ chức chở oxy, suất ăn

https://zingnews.vn/cong-an-tphcm-khong-cap-giay-di-duong-cho-to-chuc-cho-oxy-suat-an-post1255583.html

*Hàng đặt đang tăng liên tục, có người đặt chục món, nhận được… vài bó rau

https://tuoitre.vn/hang-dat-dang-tang-lien-tuc-co-nguoi-dat-chuc-mon-nhan-duoc-vai-bo-rau-20210826203527268.htm

TỰ LÀM TEST NHANH (*)

FB Bs. Trương Hữu Khanh

Tự làm dễ ẹc.

HƯỚNG DẪN SỬ DỤNG BÌNH Ô-XY Y TẾ TẠI NHÀ

Trung Tâm Kiểm Soát Bệnh Tật

clip_image002

clip_image004

clip_image006

HIU CON S 6000 CA DƯƠNG TÍNH TRÊN 170,000 XÉT NGHIM NHƯ TH NÀO?

FB GS Nguyễn Văn Tuấn

Một bản tin nhỏ nhưng quan trọng trên báo Tuổi Trẻ: TPHCM làm 170,000 xét nghiệm nhanh và phát hiện 6000 mẫu dương tính. Anh Phó giám đốc Sở Y tế nói rằng tỉ lệ này (3.5%) là ok vì ‘vẫn thấp hơn tỉ lệ 5% của Tổ chức Y tế thế giới.’ Không phải đâu. Thấy vậy mà không phải vậy. Tôi nghĩ tỉ lệ đó đáng báo động.

Vấn đề là tỉ lệ nhiễm thật là bao nhiêu? Nhấn mạnh là ‘thật’, hay nói theo ngôn ngữ dịch tễ học là ‘true prevalence’.

Nếu phương pháp xét nghiệm nhanh có độ chính xác 100% (tức 100 người bị nhiễm thì nó sẽ cho ra 100 ca dương tính, và 100 người không bị nhiễm nó sẽ cho ra 100 ca âm tính) thì tỉ lệ thật là 6000 / 170000 = 3.5%.

Nhưng phương pháp xét nghiệm nhanh có 2 sai sót: dương tính giả và âm tính giả. Theo nghiên cứu trong y văn [2], cứ 100 người bị nhiễm thì phương pháp nhanh sẽ phát hiện chừng 50 ca (tức tỉ lệ âm tính giả là 50%). Và, cứ 100 người không bị nhiễm thì phương pháp nhanh sẽ cho ra 99 ca âm tính (tức tỉ lệ dương tính giả là 1%). Do đó, con số chúng ta quan sát 3.5% ca dương tính KHÔNG có nghĩa là tỉ lệ nhiễm thật là 3.5%.

Vậy tỉ lệ nhiễm thật là bao nhiêu? Không biết chính xác. Nhưng có thể ước tính qua tỉ lệ dương tính (P = 0.035) và độ nhạy (Se = 0.50) và độ đặc hiệu (Sp = 0.99) như sau:

PREV = (P + Sp – 1) / (Se + Sp – 1) = (0.035 + 0.99 – 1) / (0.50 + 0.99 – 1) = 5.1%

Nói cách khác, tỉ lệ nhiễm thật trong cộng đồng là 5.1%, tức cao hơn mức độ của WHO (5%).

Câu chuyện không ngưng ở đó. Vấn đế là con số 3.5% dương tính đó là lấy từ một mẫu. Câu hỏi là nếu các giới chức tiếp tục lấy mẫu nhiều nhiều lần thì tỉ lệ nhiễm nhật (PREV) sẽ dao động ra sao? Nói cách khác, khoảng tin cậy 95% của PREV là bao nhiêu?

Trả lời câu hỏi này hơi khó, vì phải tính phương sai của PREV. Tuy nhiên, cũng có cách tính mà tôi không mô tả ở đây, nhưng các bạn có thể đọc qua ở đây [3]. Các bạn có thể viết mã R giải phương trình, và kết quả là từ 4.99% đến 5.34%, tức vẫn cao hơn cái tỉ lệ 5% của WHO khuyến cáo.

Tuy nhiên, cần nói thêm rằng đây là tỉ lệ ở những người có nguy cơ cao, vì cách lấy mẫu tập trung vào nhóm có nguy cơ cao. Do đó, tỉ lệ thật của toàn dân số thành phố có thể thấp hơn con số 5% này.

Ở Sydney, tỉ lệ dương tính ở người có nguy cơ trung bình và cao là chừng 0.5% [4]. Tỉ lệ ở SG cao hơn Sydney gấp 10 lần. Do đó, khác với anh phó giám đốc Sở Y tế (cho rằng tỉ lệ này ‘chấp nhận được’), tôi cho rằng tỉ lệ 5% đó đáng báo động.

____

[1] https://tuoitre.vn/tp-hcm-test-nhanh-170-000-mau-6-000…

[2] https://www.ncbi.nlm.nih.gov/pmc/articles/PMC7927591

[3] https://onlinelibrary.wiley.com/doi/10.2307/3315916

[4] https://tuanvnguyen.medium.com/to-live-with-this-virus…

clip_image008

THEO BỘ TRƯỞNG BỘ Y TẾ, TÌNH HÌNH DỊCH LÂY Ở SÀI GÒN LÀ GIẢM

FB Cao Xuan Minh

Đã xét nghiệm 500 ngàn mẫu trong cộng đồng và tỷ lệ dương dao động 3.6%. Theo ông thì tỷ lệ này thấp hơn 1 lúc nào đó ở thành phố, số liệu mà ông đã từng có, có thể là 5%, 7%, thậm chí 10%…

3.6% nghĩa là với 10 triệu dân, cắt ngang thời điểm hiện nay, có thể có 360 ngàn người đang nhiễm. Con số bạn sẽ thấy khủng khiếp. Và ở 1 lúc nào đó ở đỉnh điểm 2 tuần đầu tháng 8, cùng lúc có thể là 500 ngàn 5%, hay 700 ngàn người 7%, thậm chí hơn thế nữa đã nhiễm cùng lúc.

Bạn có thể hiểu thành phố đã trải qua cơn bão sức gió cấp 16-17 và giờ đây có thể gió chỉ còn cấp 11-12 mà thôi… vài ngày nữa sẽ chuyển xuống còn cấp 8-9 hay chỉ là áp thấp nhiệt đới vì năng lượng hình thành bão không còn nữa.

Khủng khiếp Delta.

https://vnexpress.net/bo-truong-y-te-ty-le-lay-nhiem…

clip_image016

CHIA SẺ ĐỂ THÊM NHIỀU CƠ HỘI SỐNG CHO BỆNH NHÂN

FB Bệnh viện Hùng Vương

Thông tin hai số điện thoại vận chuyển bệnh nhân miễn phí, hỗ trợ vận chuyển người bệnh, chia sẻ cho mọi người cùng biết để có thể giúp đỡ nhiều hơn các hoàn cảnh bệnh

clip_image010Anh Phước Hòa: 0967.123.151 (Hỗ trợ vận chuyển bệnh, xuất viện)

clip_image010[1]Anh Hùng – Xe cấp cứu Hùng Nga: 0915.115.115 (Hỗ trợ trường hợp cấp cứu)

clip_image012

TIN VUI NHẤT CUỐI TUẦN:

FB Nguyễn Đình Tuấn

Từ ngày mai 27.8  Bộ Y tế cùng Sở Y tế, sẽ triển khai việc đưa thuốc kháng virus Molnupiravir điều trị cho F0 tại cộng đồng.

Molnupiravir được hãng dược phẩm Merck của Mỹ và Công ty Ridgeback của Đức nghiên cứu phát triển, nhằm điều trị COVID-19 cho bệnh nhân từ nhẹ đến trung bình. Hiện viên nang Molnupiravir 400mg do Công ty TNHH Liên doanh Stellapharm Việt Nam sản xuất. Stella sẽ cung cấp hơn 2.3 triệu viên để điều trị miễn phí cho F0 tại cộng đồng ở SG.

Cùng với danh sách tổ y tế lưu động mới cập nhật lại hôm qua 25/8 (link ở comment). Hy vọng trưởng Ban Chỉ đạo quốc gia vừa nhậm chức, sẽ giúp SG mau chóng trở lại kẹt xe trong tháng 9.

clip_image014

CÁI NÀO NGUY HƠN (*)

FB Bs. Trương Hữu Khanh

Có người bàn

– Xét nghiệm diện rộng làm chi, lây thêm. Lây là do cách lấy mẫu, dân tự lấy còn khuya mới lây, nhân viên y tế làm ẩu mà không sợ diêm vương trách phạt mới lây.

– Tét nhanh kháng nguyên để dân tự lấy còn PCR thì nhân viên y tế lấy vì cần chuẩn hơn. Hai cái que này như nhau và thọt vô mũi như nhau, chỉ có cái lọ là khác thôi. Cắm cái que vô cái lọ mà khó gì mà phải nhân viên y tế, dân tự lấy luôn.

– Tét nhanh tăng nhiều thấy lo quá. Lo trước không lo sau, bản chất có bao nhiêu ca là tìm ra bấy nhiêu càng tốt, càng tìm trễ càng lây thêm.

– Tét nhanh càng ra nhiều càng quá tải làm chi. Quá tải biết trước tốt hơn, nhắm mắt làm ngơ chờ người dân tự tét và sẽ quá tải toàn người sắp chết. Càng tét nhiều càng ra hết F0, càng sớm chỉ F0 cách điều trị tại nhà, càng phân nhóm nguy cơ sớm, càng ít ca nặng không trở tay kịp. Đương nhiên càng mệt nhưng mệt trước không mệt sau.

– Tét nhanh nhiều làm chi cho tốn tiền để tiền mua vaccin. Nhà nước không tốn thì dân cũng tốn, trước sau gì đa số người dân cũng sẽ tự tét khi họ nghi ngờ mình là F0. Vaccin có chích kịp đâu, chích sớm ngừa sớm, chích đủ mới ngừa đủ, chích xong 14 ngày mới có thể bệnh nhẹ và ít lây.

– Lời bàn này mới ác độc: TPHCM không cần chích ngừa nữa vì đã sắp miễn dịch cộng đồng. Chắc họ nghĩ dân TPHCM người phải chết đã chết hết rồi, người phải bệnh đã bệnh hết rồi. Xin nói cho ngài biết, còn chết nữa đấy, còn bệnh nữa đấy. Hay ngài này muốn gom vaccin về chích mũi 3 cho thân nhân gia đình, họ hàng…

Tui bàn

– Hãy để dân tự lấy mẫu, càng nhanh, càng nhiều càng tốt.

– Hãy chỉ cho dân cách điều trị tại nhà khi họ dương tính một cách an tâm và an toàn.

– Hãy phân loại nhóm F0 nguy cơ ngay khi dương tính để có kế hoạch theo dõi sớm cho họ. Vậy thì người thân của họ mới an tâm và họ mới an toàn.

– Hãy chọn chích vaccin tốt nhất cho người nguy cơ tại TPHCM càng sớm, càng nhanh, càng nhiều càng tốt.

(*) Nhan đề của Văn Việt.

XA XỈ NHỈ!

FB Lê Huyền Ái Mỹ

Giáo sư Nguyễn Thiện Nhân vừa gửi một bài báo khoa học về “Dự báo diễn biến dịch COVID-19 ở TP HCM sau 25/8" và được đăng tải trên một số báo chính trị-xã hội.

Giáo sư Tô Văn Trường bình luận “Bài toán COVID là bài toán đa biến và bất định. Lẽ ra phải có một tập thể khoa học xây dựng mô hình toán với thông số đầu vào đa dạng và biến động theo các kịch bản quản lý khác nhau mới mong tìm được thông số đầu ra có độ tin cậy, từ đó có đề xuất mang tính khoa học và thuyết phục chính quyền áp dụng các biện pháp đúng”. (trích)

Nếu ở giai đoạn 1 của đại dịch, những con số thống kê, tính toán và gợi mở giải pháp của giáo sư – bí thư Nguyễn Thiện Nhân có tính xác thực và khả thi (trong dự báo), thì ở giai đoạn 4 này, khi dịch bệnh đã quay cuồng với biến chủng Delta; đặt trong điều kiện diễn biến thực tế thì bài viết – theo giáo sư Trường, chỉ “có giá trị thống kê giúp cho người đọc thấy được các sự kiện xảy ra liên quan đến Covid 10… không có giá trị tin cậy về mặt dự báo khoa học và không áp dụng được vào thực tiễn”.

Quý giáo sư Nhân ở phẩm chất khoa học, say mê, kiên trì, nhẫn nại!

Nhưng có lẽ, thời gian còn lại, với tư cách đại biểu quốc hội, giáo sư nên dành trí tuệ, tâm huyết, sức lực, đam mê cho việc nghiên cứu, phản biện, đề xuất, giám sát làm sao để thực hiện cho bằng được chỉ tiêu “diện tích nhà ở bình quân đầu người đạt 23,5m2/người” – là một trong 26 chỉ tiêu phát triển chủ yếu của nhiệm kỳ 2020-2025 mà giáo sư là một trong những người xây dựng.

Kể cả giám sát hiệu quả của Nghị quyết 54 – 1 thành tựu “vĩ đại” của quá nửa nhiệm kỳ vừa rồi.

Chứ nhìn cuộc “di tản” hôm nay của 2.000 bà con Bình Thạnh ra khỏi địa bàn cư trú vốn là những khu nhà trọ, nhà ven kênh rạch và trong các hẻm sâu dưới 2m để được đến nơi ở khang trang, thoáng rộng, đảm bảo điều kiện giãn cách, tránh lây nhiễm, mới thấy sự xa vời đến mức xa xỉ từ chỉ tiêu đến cả cái… thống kê, dự báo khoa học kia!

Dưng không dịch bệnh, đi tìm đọc lại các chỉ tiêu nhiệm kỳ, từ tỷ lệ bác sĩ, giường bệnh trên vạn dân cho đến “không còn hộ nghèo theo tiêu chuẩn nghèo cả nước”, cứ thấy một khoảng cách mênh mông, vời vợi.

Thôi thì cứ cầu cho đi qua cơn đại nạn này, sống cái đã rồi tính mét vuông nhà ở, bác sĩ vạn dân sau, nhỉ!

TIN NÓNG

TRẠM OXY 0 ĐỒNG ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI

Theo FB Ngân Hà Trần

Lời chào từ Trạm Oxi đêm mưa 25/08/2021: Trạm vẫn tiếp tục cấp cứu bình oxi, van thở và mặt nạ miễn phí. Chúc các bạn và Sài Gòn mau khỏe clip_image018

1. Cách liên lạc Trạm khi cần Oxy?clip_image020

– Xin nhắn tin (inbox/message) vào fanpage này của Trạm. Hiện hình thức nhận yêu cầu trợ giúp qua tin nhắn là phù hợp với năng lực vận hành và tốc độ xoay vòng bình của Trạm. Chúng tôi đã trợ giúp khoảng 600 trường hợp theo cách này.

Khi có thêm kênh liên lạc khác, Trạm sẽ thông báo. Ngoài ra, hiện đã có rất nhiều kênh hỗ trợ Oxy khác có số hotline. Trạm Oxy Sài Gòn chỉ đáp ứng một phần nhỏ nhu cầu của cộng đồng.

2.

Q: Cung cấp thông tin theo mẫu nào?clip_image020[1]

A: Để các bác sĩ và TNV có thể hỗ trợ nhanh nhất: bạn vui lòng gửi những thông tin sau (càng chi tiết càng tốt – và xin chỉ post 1 lần, ĐỪNG post mỗi câu 1 dòng), các TNV sẽ gọi lại cho bạn để tiếp nhận ca.

Xin cảm ơn!

– họ và tên bệnh nhân:

– tuổi:

– địa chỉ:

– hẻm xe hơi hay xe máy:

– số điện thoại:

– tên, số điện thoại người nhà:

– tình trạng bệnh nhân hiện tại:

– chỉ số sp02:

– tiền sử bệnh nền:

– cần bình oxy để nhập viện hay thở tại nhà?:

– đã xét nghiệm chưa, kết quả PCR:

– nhà có bao nhiêu F0:

– đã nhiễm covid bao nhiêu ngày:

– có sử dụng bình oxy trước đây chưa:

– có nhận được bình lớn không:

-có người nhà hỗ trợ vận chuyển bình ko:

3.

Q: Tại sao phải nhắn nhiều thông tin như vậy? clip_image020[2]

A: Dạ, các TNV chia nhau trực từng khâu, vì vậy phải chuyển thông tin qua các bộ phận: bác sĩ xác minh và cho y lệnh – nhân viên điều phối bình – tài xế. Đây là những thông tin cần thiết để Trạm tiến hành xử lý một ca. Việc cung cấp thông tin ĐẦY ĐỦ và CHÍNH XÁC từ đầu giúp tiết kiệm rất nhiều thời gian và đảm bảo an toàn cho chính bệnh nhân. Chỉ cần TNV ghi sót 1 chữ số, hoặc bạn ghi sai 1 số, Trạm sẽ không thể liên lạc với bạn để giao bình được.

4.

Q: Tại sao Trạm không cho mượn bình để dự phòng?clip_image020[3]

A: Vì nhu cầu bình Oxy không đủ, Trạm chỉ ưu tiên các ca cần cấp cứu nhưng chưa được nhập viện.

5.

Q: Nhưng tôi là F0 và tôi thấy hơi khó thở?clip_image020[4]

A: Xin hãy theo dõi liên tục với thiết bị đo độ bão hoà Oxy, đồng thời tập thở theo các hướng dẫn

ở đây https://m.facebook.com/110085644707534/posts/115671047482327/

và ở đây https://5fteam.com/cham-soc-covid-19-coronavirus-tai-nha…/

Nhắn tin ngay cho Trạm (hoặc gọi các kênh Oxy và cấp cứu khác) khi cần trợ giúp. Chúng tôi sẽ làm hết sức mình.

6.

Q: Trạm có bán bình không?clip_image020[5]

A: Dạ Không, trạm cho mượn miễn phí.

7.

Q: Tôi có nên gửi phí ship cho người giao bình không?clip_image020[6]

A: Dạ KHÔNG. Trạm cho mượn bình Oxy, tái nạp khí và giao bình HOÀN TOÀN MIỄN PHÍ. Nếu muốn chung tay, bạn có thể chuyển tiền vào số tài khoản sau để Trạm có thể tiếp tục xoay vòng bình cho những trường hợp cấp cứu:

Số tài khoản: 555 5555 123 clip_image020[7]clip_image020[8]clip_image018[1]

Tên: Tạ Thuỳ Trang

Ngân hàng VP Bank – TPHCM

8.

Q: Làm thế nào để tôi biết khoản đóng góp của tôi được sử dụng đúng mục đích?clip_image020[9]

A: Trạm sẽ có thống kê và báo cáo thu chi đầy đủ nhất vào cuối chương trình tại Fanpage và qua email (nếu bạn cung cấp email khi góp quỹ). Nếu còn băn khoăn về việc góp quỹ, xin hãy khoan đóng góp. Hiện Trạm vẫn đang nỗ lực vận hành trong mọi điều kiện có thể. Cứu được bất cứ sinh mạng nào khi có thể, đó là mục đích cuối cùng của Trạm.

9.

Q: Tại sao giọng văn trên fanpage của Trạm lúc nghiêm túc lúc nhí nhảnh vậy?

clip_image020[10]

A: Chúng tôi là một nhóm TNV ở các ca trực khác nhau, chúng tôi chưa gặp nhau nhưng đều đang cố gắng giúp đỡ theo cách của mình. Bạn có thể chú ý đến thông tin của post thay vì giọng văn. Cảm ơn bạn.

10.

Q: Trạm Oxy Cộng đồng Sài Gòn là những ai?clip_image020[11]

A: Trạm Oxy Cộng đồng Sài Gòn vẫn liên tục có sự góp sức của hàng trăm TNV. Có người lâu dài, có người một buổi. Có người góp tiền, có người góp sức lực, thời gian, mối quan hệ, lời động viên, có người góp từ 1 cho đến hàng trăm bình oxy, mặt nạ, đồ bảo hộ, thuốc, có người góp khí oxy, có người góp những cuộc gọi tư vấn, có người góp những chuyến xe ngày đêm,…. Mong rằng, khi chương trình kết thúc, chúng tôi có thể ngồi với nhau để biết ai là ai, tự giới thiệu với nhau và với bạn. Ngay lúc này, chúng tôi cố gắng làm việc.

Trân trọng clip_image020[12]clip_image018[2]

Trạm Oxy Cộng đồng Sài Gòn

https://www.facebook.com/110085644707534/posts/116450244071074/

clip_image022

clip_image024

BỆNH VIỆN HÙNG VƯƠNG KHAI TRƯƠNG TRUNG TÂM H.O.P.E – “TRUNG TÂM CỦA NHỮNG MẦM NON HI VỌNG”

FB Bệnh viện Hùng Vương

Sáng nay 25/8/2021, bệnh viện Hùng Vương đã long trọng tổ chức Lễ khánh thành “Trung tâm H.O.P.E” (Have Only Positive Expectation). Đứng trước thực trạng quá tải của bệnh viện về việc ứ đọng các trẻ bình thường đủ điều kiện xuất viện nhưng chưa được đón. Bệnh viện Hùng Vương đã rất may mắn nhận được sự chỉ đạo của Thứ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Trường Sơn, Phó Chủ tịch Ủy ban Nhân dân Phan Thị Thắng, cùng với sự nhiệt tình chung tay của Ủy ban Nhân dân quận 5, Trường Mầm non Họa Mi 2 và Hội liên hiệp Phụ nữ thành phố Hồ Chí Minh, trong vòng một tuần với sự nỗ lực từ các bên…trung tâm H.O.P.E ra đời.

Trung tâm ra đời và hoạt động với mục đích hỗ trợ cho các cháu có mẹ bị nhiễm covid-19 trong giai đoạn gia đình chưa có khả năng đón bé về gia đình sẽ nhận được sự chăm sóc tốt nhất từ vật chất đến tình yêu thương. Bệnh viện Hùng Vương với vai trò chủ quản sẽ cung cấp các quy trình chuyên môn cũng như tổ chức tập huấn cho các cô bảo mẫu là những tình nguyện viên, về kiến thức và kỹ năng tốt nhất trong chăm sóc trẻ sơ sinh. Bệnh viện sẽ tổ chức thăm khám chăm sóc rốn hằng ngày cũng như sẵn sàng các phương tiện cấp cứu khi cần như cấp cứu sặc sữa. Đặc biệt, công tác giao nhận trẻ cho người thân cũng đã được xây dựng quy trình chặt chẽ đảm bảo tránh nhầm lẫn và an toàn cho trẻ…

H.N

clip_image036

clip_image038

clip_image040

NHẬN XÉT SAU MẤY NGÀY THIẾT QUÂN LUẬT

FB Nguyễn Viện

Phải nói ngay rằng, chỗ tôi ở thuộc phường Hiệp Phú, Tp. Thủ Đức có những nỗ lực không chỉ đáng ghi nhận mà phải khen mới công bằng.

Là địa phương hoàn thành chích vaccine mũi 1 sớm nhất. Được xếp loại vùng xanh, dù hàng rào kẽm gai không chừa đường nào.

Về công tác hỗ trợ dân đi chợ, dù tôi chưa nhờ mua gì, nhưng đã có thông báo của phường cho toàn dân vào link của phường đăng ký mua thực phẩm lần lượt theo lịch từng khu phố. Riêng nhu cầu của trẻ em và phụ nữ có số điện thoại liên lạc với bà phụ trách Hội Phụ nữ. Việc giao hàng sẽ do quân đội đảm nhiệm.

Sự phối hợp làm việc giữa ban quản lý chung cư cũng như tổ dân phố với chính quyền phường là đồng bộ.

Các hộ khó khăn cũng được giúp đỡ từ chính quyền, đặc biệt công tác cứu trợ của nhà thờ khá xôm tụ.

Nhưng tôi cũng thấy các bạn tôi ở quận khác trong thành phố, mòn mỏi chờ không thấy ai nhắc nhở, hay đoái hoài đến việc đi chợ giùm.

Hầu như trong các combo chung ở thành phố đều quên nhu cầu của trẻ em như sữa, tã… hay những cái thiết yếu của phụ nữ.

Đồng thời lại cũng thấy một hiện tượng rất trái khoáy, một vài địa phương, nhà giàu cũng được cứu trợ. Bên cạnh các khu nhà nghèo bị bỏ quên trong thành phố, mà tiếng kêu vô vọng của họ vẫn vang lên ở đâu đó.

Trong việc này, tôi nhìn thấy rõ sự hên xui của người dân tùy thuộc hoàn toàn vào khả năng và đạo đức của những người hữu trách tại địa phương.

Một điều khác cũng rất đáng tiếc và đáng trách là công tác cứu trợ của những người thiện nguyện đang bị làm khó khăn. Cũng là điều vô lý, bất nhẫn trong hàng loạt các biện pháp máy móc hiện nay.

 

KÍNH THƯA NHÀ NƯỚC

FB Chiêu Anh Nguyễn

Đây là một trong vài tài xế của nhóm “thiện nguyện tự phát” của tôi mà nhà nước có nhắc tới là một đám nhỏ lẻ, là sẽ gây nguy hiểm khi đi loang quăng quá nhiều nơi, tiếp xúc linh tinh.

Anh bạn trẻ này cùng vài bạn khác trong cái đám nhỏ lẻ ấy suốt mấy tháng nay hầu như ngủ một ngày được vài tiếng. Anh ôm chiếc xe đi từ sáng đến khuy để làm mấy việc “tào lao” mà nhà nước vừa quyết định kg cấp phép ấy.

Anh ấy cùng những người khác đã liên tục không mệt mỏi, âm thầm làm những điều đúng đắn cho dân tộc này.

Chúng tôi đứng trước sự nguy hiểm, chúng tôi rất biết điều đó, và anh bạn ấy hầu như 3 ngày một lần ngồi trong xe tự test nhanh cho bản thân để đề phòng rủi ro cho vợ con anh ở nhà.

Ngoài mặt chúng tôi vẫn đùa giỡn, đưa lên face những hình ảnh vui vẻ nhưng từng con người chúng tôi rất biết chúng tôi đang làm gì, làm cho ai và phải đối diện hàng giờ với nguy hiểm ra sao!

Vâng, có thể “nhà nước” là để làm việc “đại sự” còn chúng tôi đang cố gắng làm những việc lặt vặt trong sức của chúng tôi hòng giúp được bà con mình người nào hay người nấy.

Nếu nhà nước làm tốt việc “đại sự” của nhà nước thì chúng tôi đâu phải lăn xả vào hiểm nguy để làm gì?

Làm người ai chẳng mong bình yên, cớ gì chúng tôi phải hành hạ bản thân mình một cách ngu xuẩn như vậy? Ở nhà yên thân đóng cửa đợi hết dịch chẳng phải hay hơn nhiều sao?

Ra đường làm gì để bị phạt, bị đuổi, bị cho là phá hoại chống đối?

Mỗi ngày nhìn các bạn trẻ phờ phạc lùa vội tô mì gói hay cái bánh để còn kịp lên xe đi chuyến kế tiếp, tôi vừa vui vừa buồn.

Vui vì dân tộc này còn rất nhiều tình yêu thương cho nhau, còn nỗi buồn xin nhường lại cho mọi người tự suy ngẫm.

Tôi thực sự rất mệt và đau lòng.

Có thể là hình ảnh về một hoặc nhiều người và mọi người đang đứng

Không có mô tả ảnh.

Có thể là hình ảnh về 2 người, mọi người đang ngồi, ngoài trời, cây và văn bản cho biết 'CAMERA360'

Có thể là hình ảnh về 1 người và đang đứng

Có thể là hình ảnh về một hoặc nhiều người

Không có mô tả ảnh.

Có thể là hình ảnh về ngoài trời

Có thể là hình ảnh về văn bản cho biết '23:04 A 4G Hưng Khùng Vừa mới truy cập HD HD HD Ôm luôn 2 bình 40 lít Ghê ko ghê ko 22:50 Tin nhắn ㅇㅇㅇ'

 

SÀI GÒN – BÌNH DƯƠNG: CHUYẾN XE LỊCH SỬ

FB Ngân Hà Trần

1.

Tân Uyên – Bình Dương, các mạnh thường quân và cô Phương nhiệt tình

Tuần trước nhận được một cuộc điện thoại của cô bạn thân bên Mỹ lại nhờ mình mua và chuyển dùm 4 máy tạo Oxy cho BV huyện Tân Uyên- Bình Dương. Mình nhận lời ngay mà hồi hộp quá chừng vì vấn đề… vận chuyển. Nơi tiếp nhận, thật may mắn là chính là vị Chủ tịch Hội chữ thập đỏ huyện Tân Uyên- bạn Phương nhận điện thoại sốt sắng nói để gởi định vị cho mình và lái xe liền.

Bên giao máy, Mai cũng là một doanh nghiệp nhỏ thôi nhưng đã lo giúp rất nhiều chuyến hàng đến các Bệnh viện, TTYT được nhanh nhất. Mai nói chành xe bây giờ đi đâu cũng khó, đi Bình Dương càng khó, để mình tìm cách xem sao. Chỉ hai ngày sau, đầu bên Phương đã nhận được máy ngay lập tức đi trao liền. Hôm sau Phương gọi lúc 5g sáng kể chuyện: “Chị Hà ơi, thật màu nhiệm quá, trưa hôm qua Hội CTĐ nhận được, em cho đi trao liền vì nghĩ để ở đây 1 ngày là sẽ tốn thêm 1 ngày thời gian trong khi bệnh viện đang cần để cứu người. Em đưa máy ngay và tối hôm nay bác sĩ nhắn em nhờ có máy mà đã giúp được mấy bệnh nhân qua khỏi nguy cấp đó chị. Em phải báo cho chị liền để chị mừng”. Mình nghe xong thì tỉnh ngủ luôn.

Duyên tới là làm thôi, sáng hôm sau trên nhóm Thiện nguyện xuất hiện một stt có ghi: “Các anh chị có nghĩ đến Bình Dương không?” cũng vừa lúc mình nghe câu chuyện ở Bình Dương hàng nghìn công nhân nghèo bị mắc bệnh, các bệnh viện và trường học trưng dụng để làm BV dã chiến quá tải khủng khiếp, bệnh nhân không có chỗ nằm… Mình viết liền một stt nói về câu chuyện Bình Dương với Sài Gòn, mối liên hệ ở đây không chỉ là “chuyện kinh tế” mà chính là chuyện Con Người- dù ở đâu cũng là thân phận người Việt, huống chi là họ ở rất gần mình thôi.

Ngay lập tức sau một buổi sáng xin 100 bộ “Túi thuốc cùng F0”, mình đã nhận được liên tục các tin nhắn chia sẻ của các mạnh thường quân quyên góp, sớm nhất là nhà văn Nguyễn Bích Lan, người nổi tiếng với tự truyện “Không gục ngã” đã đóng góp 30 bộ, sau đó là Chị Nga Nguyễn, bạn Thu Vân, Cô Tuynh, bạn Huong Le… và cả mình nữa… với thêm nhiều bạn khác của ít lòng nhiều tổng cộng được 70 bộ. Mình đề nghị chuyển 50 bộ cho Bình Dương, còn ở Sài Gòn các anh chị em có thể tiếp tục để giúp cho các khu xóm trọ nghèo có nhiều ca F0 đang rất cần.

Có “Túi thuốc cùng F0” là vội đặt xe ngay, nhưng “xui” là gặp trúng “ba ngày đổi tám công văn” về việc quy định cấp giấy đi đường cho các đội nhóm nên đã nhờ các bạn bên chuyến xe Thiện Nguyện từ ngày 23 mà đến hôm nay ngày 26- bạn Hồ- người tiếp nhận chuyển hàng nhắn tin sáng sẽ lấy sớm. Mừng cả đêm không ngủ luôn. Hai chị em đã “theo dõi” tờ giấy này suốt mấy ngày, mỗi ngày đều coi thử người bệnh của Bình Dương giảm hay tăng, con số ngày nào cũng xót xa mà thực phẩm, hàng hóa, thuốc men thì không đi được, cả Sài Gòn cũng vậy, chẳng hơn gì.

Sáng nay, Hồ cho xe của bạn Giang đến lấy hàng, đi được khoảng 1 tiếng thì Hồ gọi nói: “Chị ơi, hôm nay không có xe nào được vô Bình Dương hết kể cả có giấy đủ các kiểu. Chị gọi bên Tân Uyên ra được không, em đang ở ngay đầu vô BD mà chịu chết”. Mình gọi liền cho Phương và chờ đợi…

1 tiếng sau, những bức ảnh hiện lên trên zalo do Phương gởi, rồi Giang cũng gởi, Hồ cũng gởi… mừng muốn khóc. Phương còn cẩn thận làm giấy cảm ơn các Mạnh thường quân của Hội quán Các bà mẹ. Sao thấy chu đáo quá, lại khóc.

2. Chuyến xe Sài Gòn- Thủ Đức

Cũng từ tuần trước nhận được lời kêu cứu của 10 hộ ở phường Linh Xuân, Thủ Đức từ nhóm Minerva, mình gọi điện cho Chung, người đã gởi email và điện thoại, em kể là ở đây hẻm nhỏ, sâu nên 10 hộ bên trong này ở chung khu nhà trọ của Bà Tư, phần lớn là công nhân thất nghiệp, người buôn bán vỉa hè khi dịch bệnh, thành phố phong tỏa, các hộ cũng sợ bị nhiễm nên thúc thủ trong nhà, nhưng ăn dần những gì còn sót lại cũng hết, nên cuối cùng phải… xin. Bà Tư chủ trọ cũng kể là hai tháng nay bà thấy họ đói nên cho mỗi nhà 5kg gạo là chớ bà cũng không có nhiều nhặn gì để cho thêm. Mình đăng trên nhóm Thiện Nguyện ngày 23.8, sáng hôm sau các bạn xúm vào nói cho trứng, cho gạo… mình mừng quá, tới trưa bạn tên Phương nhắn: “Mai có xe đi chị nha”.

Nhưng hôm sau tất cả rất… im ắng vì không ai có giấy tờ gì cả. Mình tự nhủ “thôi, xong rồi”. Mình bắt đầu nghĩ cách. Sẵn nhà còn mì gói mình để dành cũng để cho các hộ lẻ nếu ai cần trong lúc cứu đói. Mình gói sẵn mỗi túi 30 gói mì. Mình coi nhà còn 2 thùng sữa để cho 3 đứa con mình, mình lấy ra 1 thùng, vẫn còn mấy hộp sữa Nuti hôm bên Vòng tay việt cho 2 thùng 48 hộp thì 1 thùng mình cho bên nhóm của Nguyên, còn 40 hộp mình cho 20 hộ ở Củ Chi, còn lại 8 hộp giờ đủ cho 8 nhà, mình nói chị mình lấy 2 hộp mình mua trữ sẵn trong nhà cho đủ 10 hộp. “Họ cần hơn mình chị ơi!”.

Rồi mình nhắn lên nhóm Minerva, 10 hộ ở đó hiện nay rất may mắn chưa có F0, vì thế càng cần những vật tư y tế để 5K như sát khuẩn, khẩu trang. Mình đặt hàng thêm nước sát khuẩn, khẩu trang và cả Vitamin C nữa. Cả nhóm đồng ý và mình đã đặt hàng để trưa nay giao cho kịp xe.

Cho kể lại chuyện ngoài lề một chút. May mắn kỳ lạ là sáng nay người nhà mình đi tiêm mũi 2, có tin nhắn nên được ra đường. Mình vội dặn tiêm xong lúc về ghé tiệm mua dùm thêm mấy thùng sữa, hộp cá và xúc xích cho tụi nhỏ. Trên đường về, không có một cửa hàng nào cho chồng mình vô mua, các anh tự vệ chặn ngay ở cửa nói ở đây chỉ có quân đội với phường xuống mua đi phát, người dân không được tự vô mua đồ nữa. Người nhà đi một dọc thì gặp một cái mini mart mà cũng may là không có người chặn cửa, vô mua được 2 thùng sữa với 2 bịch xúc xích là… hết hàng, cũng không có bánh trái hay trứng gì luôn.

Trên đường về bị chặn lại hỏi giấy và đòi phạt vì cái tội “đi tiêm thì đi tiêm sao còn tranh thủ đi mua đồ”, liền phải trình tất cả các giấy tờ, năn nỉ nói đây là đồ mua cho bà con nghèo. Tự vệ nói: “Đã có nhà nước lo, anh không được làm nữa”. Sau một hồi cũng được thả ra đi. Rồi đi ngang qua tiệm thuốc tây mua thuốc dị ứng cho mình, cũng một tự vệ cũng chặn lại nói anh không được vô mua thuốc, "Tôi mua thuốc dị ứng cho người nhà tôi đang bị dị ứng, tôi đã đi tới đây mua rồi, mà thuốc dị ứng cấp cứu mà không cho mua bả thở không được thì ai chịu?”.

Quay trở lại chuyện chuẩn bị quà cho hộ nghèo cần cứu trợ, mua được thêm sữa và xúc xích rồi, nhưng nghe kể chuyện thuốc, thì đâm lo. Dù 10 hộ đó chưa có bị ca nào, mình vẫn chuẩn bị mấy “Túi thuốc F0” cho họ phòng ngừa, ít nhất trong đó có sẵn thuốc ho, thuốc cảm, lại có chai súc họng… để nếu có ai trong khu nhà bị có thể có ngay thuốc. Vì lúc này, ngay cả mua thuốc để chữa bệnh cũng có khi bất lực để tiếp tục đợi chờ nếu may mắn còn ở lại với đời ít bữa nữa.

Rồi khi nghe điện thoại của Nguyên bên "Chút tình mùa dịch" gọi đến là xe đang tới, ngồi canh cửa chờ đưa đồ đi mà lòng nôn nao khôn tả. Chỉ muốn gọi liền cho Chung, cho cả nhóm để báo tin mừng.

3.

Xiết chặt quá thì dân sẽ đói hơn, và không có thuốc thì người chết nhiều hơn.

Hôm qua tôi đăng tin về việc cần mua thuốc chớ không chỉ thức ăn. Bởi chính gia đình tôi đặt thuốc ở mạng lưới nhà thuốc LC tới nay vẫn chưa thấy trả lời gì cả. Còn được tổ dân phố giải thích là phải gọi cho công an phường, rồi công an phường sẽ đưa danh mục thuốc đến nhóm mua thuốc để đi mua, thì nói thiệt, tôi không muốn dám làm phiền các anh chị ấy nữa. Tôi đã nghe một cán bộ phường kể chuyện hiện tại các bạn quá tải thế nào đến nỗi 3 tháng nay không có ngày nào về trước 8, 9 giờ tối. Mà về là phải xịt khuẩn toàn thân rồi nói người thân về phòng hết, chạy vội thẳng và nhà tắm để mong không lây cho người thân.

Trước giãn cách xiết chặt ngày 23 đã quá tải như vậy, thì bây giờ, việc đi chợ cho người dân để họ đầy đủ bữa cơm là điều bất khả. Như gia đình tôi đặt 2 com bo (mà mỗi tuần chỉ được đặt có 1 lần, mỗi là tối đa 3 combo gồm có khoảng 2kg thịt, 1kg cá, 3kg rau và 1 vì trứng) có rau, cá, trứng nhưng cuối cùng được đem đến 2 túi rau, không trứng, không cá. Thôi thì ăn cơm mắm với rau lúc này là may mắn đồng cam cộng khổ với người nghèo cũng thấy lương tâm bớt cắn rứt, nhưng sự thật là NGƯỜI NGHÈO THÌ HỌ SẼ SỐNG RA SAO? nếu cả không có gạo để ăn?

Sở dĩ tôi phải kể rất chi tiết, cụ thể vì đó là tình hình chung không của gia đình tôi, hay của nhiều gia đình khác mà thật xót xa khi tôi vẫn không thể ngồi yên được cho dù chỉ một lời cầu cứu rất gần.

Tôi cũng biết chính quyền đã gắng hết sức để lo cho dân, việc xiết chặt lúc này là cần thiết, nhưng không thể xiết chặt đến nỗi mà dân không đủ ăn, thuốc không có uống, thậm chí bạn tôi nói: “lúc này không được bệnh vì bệnh là chết”, mà vẫn xiết chặt là điều không thể nói là quản lý “khoa học” được. Việc quân đội và công an tham gia chống dịch là rất cần thiết và đúng đắn, nhưng cần dựa trên tinh thần kết hợp cùng dân chứ không phải “cứng nhắc” như vậy. Chính quyền lo cho dân và kết hợp với người dân lo cho dân là thực trạng của Sài Gòn hiện nay. Ngoài ra không thể áp dụng bất kỳ một mô hình đất nước nào vào việc này cả bởi có một điều mà cho đến nay, sau hơn 100 ngày dịch bệnh lan tràn ở Sài Gòn, cần phải nói thẳng với nhau một điều: Đất nước quá nghèo để có thể có ĐỦ gói cứu trợ đến tay người dân cho họ ngồi nhà chờ lương thực và thuốc men. Vì thế, gần như 100 ngày nay, hầu hết những người bạn mà tôi quen biết, chỉ cần dư một chén cơm đã vội san sẻ cho người nghèo. Nếu nói là chính quyền lo hết được thì đó là nói dối. Vì vậy, tôi chỉ đề nghị sau 5 ngày giãn cách chặt chẽ, từ thực tế của người dân, có vùng no, vùng đói, vùng đủ đầy, vùng thiếu thốn, chính quyền nêu đưa ra cách thức hợp lý hơn để dân có thể cùng chung tay giúp nhau cho bớt ca bệnh và chết thì mới hợp với lòng dân, lẽ trời.

Ngân Hà

Có thể là hình ảnh về một hoặc nhiều người, mọi người đang đứng và đường

Có thể là hình ảnh về ngoài trời

Có thể là hình ảnh về ngoài trời

Có thể là hình ảnh về văn bản cho biết 'CỘNG HFA HỘ ập-Tu VIỆT THỊ XÃ TÂN UYÊN HỘI CHỮ THẬP TẤM LÒNG VÀNG NHÂN ĐẠO CÁC CÁCMẠNH THƯỜNG QUÂN CỦA HỘI QUÁN CaC GÒN TP HÓ CHÍ MINH unghộ ặng nhân ovid-1 công nhân nhà trọ Tần Uyên Dương ngày huốc Trên địa /TLVCT. TM 2021 HỊ HÃI ാള TỰNGUYỆN THỐNG NHẤT TOÀNCẦU Phương'

VIẾT CHO VỊ MỤC TỬ NHÂN LÀNH F0 – LM. PHÊRÔ VŨ MINH HÙNG, CHÁNH XỨ MARTINÔ THỊ NGHÈ

AMEN Tv

Viết cho vị mục tử nhân lành F0 – Lm. Phêrô Vũ Minh Hùng, chánh xứ Martinô Thị Nghè. Xin cầu nguyện cho cha Phêrô sớm bình phục.

Tác giả: Theresa Pham

HÀNH TRÌNH TIỄN ĐƯA NGƯỜI THƯƠNG VỀ SUỐI NGÀN…

FB Giang Thị Kim Cúc

Ca này Cụ bị chủ nhà trọ đuổi ra khỏi nhà, ngta thấy thương nên cho Cụ vô nhà nằm chờ mai táng.

Con trai nuôi 2 đứa con gái nhỏ năm bé mới 4 với 5 tuổi. Vợ bỏ đi lấy chồng khác từ lúc mới sinh bé sau. Gia đình Giang Kim Cúc và các Cộng Sự đã gửi anh thêm 17 triệu để tạm lo cho các con.

Nhưng… giữa bão dông không nhà không cửa không người thân… 3 cha con sẽ đi về đâu.

Cầu xin Chư Phật nhiệm màu phù hộ cho chúng sanh và có cả cha con anh.

26/8/2021

A DI ĐÀ PHẬT

clip_image026

clip_image028

clip_image030

BÉ 5 NGÀY TUỔI – MẸ ĐI CÁCH LY (*)

FB Chiêu Anh Nguyễn

Thằng nhóc em trông quán bên Q7 mấy nay kg có giấy thông hành nên nó bó chân ngồi nhà đọc tin tức, thỉnh thoảng share cho chị, nhưng chị còn không biết chị là ai thì đọc tin gì nổi.

Nay vừa về tới nhà đã thấy tin nhắn nó tới, bình thường không ngó liền đâu nhưng nay lướt qua thấy có vụ gì con nít nên mở ra đọc.

Nó bảo ngay chung cư gần quán có hai vợ chồng F0 mới sanh con 5 ngày tuổi. Y tế xuống đưa cả hai vợ chồng đi, để đứa con đỏ hỏn ở lại với thằng nhóc 24 tuổi, giờ sao chị 3?

Mình nghe xong mà chân tay bủn rủn.

5 ngày tuổi thì làm sao? Cậu thanh niên 24 tuổi biết gì mà chăm đứa nhỏ, mình gọi nó bảo liên hệ gấp để c nhờ người chăm đứa bé. Gọi liền đi rồi c chạy qua.

Một lát sau nó gọi lại báo nhờ được bà nào gần đó chăm rồi. Mà sữa uống thế nào? Hay nó bú mẹ? Hay làm sao?

Gì mà khủng khiếp vậy trời?

Giờ vẫn đang ngồi đợi cậu 24 tuổi kia gọi lại cho thẳng em để hỏi đứa bé bú cái sữa gì!

(*) Nhan đề của Văn Việt.

EM ƠI, CUỘC ĐỜI VẪN ĐẸP LÀM SAO

FB Binh Bong Bot

“Em ơi, cuộc đời vẫn đẹp làm sao” là câu chốt trong bài hát “Chim sẻ tóc xù” của Trần Tiến. Bài này, Trần Tiến phổ từ bài thơ “Phố ta” của Lưu Quang Vũ. Bài thơ “Phố ta” ấy có hai câu thơ đã quá nối tiếng, đến độ người ta hiếm khi biết nó được trích từ bài nào, thậm chí của ai. Hai câu thơ ấy là:

“Nếu cuộc đời này toàn chuyện xấu xa

Tại sao cây táo lại nở hoa”

Nghệ thuật huyền diệu ở sự lặp lại. Nói cho đúng hơn, cuộc sống là một sự lặp lại và nghệ thuật chỉ tái hiện nó. Mấy hôm trước, tôi chảy nước mắt khi nghe lại “Thành phố sau lưng” với những câu hát sau:

– Ngày nào đó, tôi còn thèm: ánh sáng kinh đô, thèm ly bia qua tiếng nhạc mơ hồ, cùng ngàn nụ cười, ánh mắt giai nhân.

Những thanh âm của nửa thế kỷ trước dội về, giữa những buồn bã của hôm nay, một Sài Gòn giới nghiêm, trên đường toàn quân nhân và đập vào mắt ta mỗi ngày là số thương vong của đồng bào. Nhưng sáng nay, đọc status của anh Phan Xi Nê, chợt thấy lòng có thêm hy vọng (hơi trớ trêu, vì thường thì đọc status ảnh thì thấy trầm cảm nhiều hơn).

Anh trích lại câu chuyện của anh Đàm Hà Phú kể: hồi mới phong tỏa, có một nơi chính quyền phát cho mỗi hộ dân trong khu phong toả một cây táo, trồng cho khuây khỏa, thi coi táo nhà ai nhiều trái nhứt, vui vẻ chờ ngày hòa bình. Và những cây táo ngày ấy giờ đã ra đầy trái rồi.

Rồi anh Linh kể chuyện đợt giãn cách đầu tiên, trước khi dọn về nhà mẹ đã quăng ớt héo, chanh khô ra ngoài chậu cây ban công. Bây giờ, cây ớt đã cao hơn ảnh còn cây chanh đủ lớn để để có thể hái lá vào mỗi lần muốn “con gà cục tác lá chanh”. Vậy giờ nếu ta chụp ảnh cây táo hay cây ớt up Facebook, năm sau newsfeed có thể nhắc lại với ta một kỷ niệm màu xanh.

Trở lại với bài thơ “Phố ta” của Lưu Quang Vũ. Bài thơ này viết cho một nhân vật trữ tình là “chim sẻ tóc xù”, giữa những hoang phế của một con phố vào thu. Con phố ấy có:

“Thân cây đang tróc vỏ

Con đường lát đá

Nghiêng nghiêng trong sương chiều.”

Con phố ấy có:

“Chị thợ may đi lấy chồng

Chị thợ may goá bụa

Năm nay tôi mặc đồ đen.”

Con phố ấy tràn ngập những con người cô đơn:

“Bác đưa thư, có thư ai đấy?

Bác đưa thư kéo chuông

Ti-gôn hoa nhỏ

Rụng đầy trước hiên.

Riêng bác thợ mộc già buồn bã

Thở khói thuốc lên trời

Anh thợ điện trên mái nhà mắc dây

Bà giáo về hưu ngồi dịch sách”

Như vậy, theo một cách nào đó, “phố” của Lưu Quang Vũ rất giống “phố” của ta hôm nay, khi xã hội như một thân cây tróc vỏ với những con đường vắng nghiêng nghiêng trong sương chiều, cùng những con người lẻ loi, không kết nối. Nhưng giữa những cô đơn, buồn bã ấy, Lưu Quang Vũ vẫn nói với con “chim sẻ tóc xù” của mình:

“Đừng buồn nữa nhá

Bác thợ mộc nói sai rồi

Nếu cuộc đời này toàn chuyện xấu xa

Tại sao cây táo lại nở hoa

Sao rãnh nước trong veo đến thế?

Con chim sẻ tóc xù ơi

Bác thợ mộc nói sai rồi.”

Xét về logic, ta không thấy chút… logic nào giữa việc “cuộc đời xấu xa” và “cây táo nở hoa”. Bởi vì táo vẫn nở hoa nhưng đời vẫn xấu xa được và ngược lại. Nhưng nói theo ngôn ngữ hôm nay, hai vế thơ nghe rất Hư Trúc ấy lại rất Mộ Dung Phục. Bởi vì chúng ta ai cũng muốn bị thuyết phục, ai cũng chọn theo phe hy vọng. Thậm chí soi đến tận cùng, cây táo “nở hoa” hay rảnh nước “trong veo” chỉ là những phản chiếu cho tuổi trẻ và niềm tin của chính tác giả.

Bài thơ “Phố ta” được in vào năm 1968 trong tập thơ đầu tay Hương cây – Bếp lửa (in chung với Bằng Việt). Bài “Bếp lửa” cũng quá hay khi nói về một niềm tin sắt đá, rằng dù mọi thứ có cháy tàn cháy rụi thì ta vẫn còn đó một bếp lửa chờ nhen. Có lẽ bạn vẫn nhớ những câu thơ ấy:

“Năm giặc đốt làng cháy tàn cháy rụi

Hàng xóm bốn bên trở về lầm lụi

Đỡ đần bà dựng lại túp lều tranh

Vẫn vững lòng, bà dặn cháu đinh ninh:

“Bố ở chiến khu, bố còn việc bố,

Mày có viết thư chớ kể này kể nọ,

Cứ bảo nhà vẫn được bình yên!”

Rồi sớm rồi chiều, lại bếp lửa bà nhen,

Một ngọn lửa, lòng bà luôn ủ sẵn,

Một ngọn lửa chứa niềm tin dai dẳng…”

Mong tất cả chúng ta sẽ vẫn ủ trong lòng mình một bếp lửa, chờ ngày trở lại. Mong chúng ta mỗi lần nhìn thấy một nụ cây đâm chồi, một bông hoa mới nở sẽ mỉm cười: cuộc đời đâu có xấu xa đến thế. Mong chúng ta vẫn giữ mãi niềm tin và sức trẻ của tuổi 20 – năm Lưu Quang Vũ viết “Phố ta” – để không chỉ tự mình vượt qua giai đoạn khó khăn này mà còn đủ niềm tin nới với người mà thương yêu:

EM ƠI, CUỘC ĐỜI VẪN ĐẸP LÀM SAO!

 

LỜI NGƯỜI TỪ TUYẾN LỬA

FB Bs. Lê Minh Khôi

Cây nhà lá vườn. Theo đúng tinh thần dã chiến.

Thương tặng đồng đội tôi.

Nhạc: Lê Trọng Nghĩa.

Thơ: BS. Lê Minh Khôi.

Lời:

Rồi mình sẽ đi qua mùa bão dông

Đi qua những con đường, những dãy nhà khép mắt

Những hàng cây khát gió

Những bãi xe im lìm nằm ngủ

Những mặt người thao thức

Rồi mình sẽ đi qua những đêm sâu

Những lưng áo ướt đầm

Những đau lòng, mất mát

Tiếng buồn và tiếng khóc

Sẽ qua thôi lo sợ, hoang mang

Qua từng chiều thưa bóng nhân gian

Phố sẽ xúng xính, xênh xang như chưa từng hoang vắng

Hạt bụi bay trên vỉa hè cũng long lanh màu nắng

Những môi cười sẽ biếc xanh như nụ mới

Và ngày ấy sẽ tới

Nhất định ngày ấy sẽ tới

Phố sẽ xúng xính, xênh xang như chưa từng hoang vắng

Mình cùng nhau qua mấy nẻo, qua nhân gian như hẹn ước

Ta sẽ về thưa với Mẹ

Xin một góc vườn

Một khoảng trời

Và một chiếc võng đong đưa.

Rồi mình sẽ đi qua những đêm sâu

Những lưng áo ướt đầm

Những đau lòng, mất mát

Tiếng buồn và tiếng khóc

Sẽ qua thôi lo sợ, hoang mang

Qua từng chiều thưa bóng nhân gian

Hạt bụi bay trên vỉa hè cũng long lanh màu nắng

Những môi cười sẽ biếc xanh như nụ mới

Và ngày ấy sẽ tới

Nhất định ngày ấy sẽ tới

Phố sẽ xúng xính, xênh xang như chưa từng hoang vắng

Mình cùng nhau qua mấy nẻo, qua nhân gian như hẹn ước

Ta sẽ về thưa với Mẹ

Xin một góc vườn

Một khoảng trời

Và một chiếc võng đong đưa.

 

LÃO HẠC TRÊN PHỐ MÙA DỊCH

FB Hoàng Nguyên Vũ

Hôm qua khi đang phát quà trên đường Nguyễn Văn Luông, quận 6, thấy một người đàn ông với cái xe thồ chở các đồ lỉnh kỉnh, trong đó có 2 bé cún rất dễ thương. Mình vẫy ông dừng lại cho ít đồ ăn.

Hỏi qua thì biết ông sống bằng nghề lượm ve chai còn nhà thì là… gầm cầu.

Nay chỗ gầm cầu của ông đông quá nên đánh liều đạp xe thồ đi tìm cái gầm cầu khác. Hai bé cún này là cún lang thang, ông nhặt về chăm bẵm giờ đứa nào đứa nấy béo mượt.

Ông đi đâu cũng mang chúng theo và chúng được người dân thương nên rất hay cho ăn đồ ngon, cho nhờ tắm rửa.

Với ông, chúng là gia đình vì ông không vợ con.

Biếu ông ít tiền, hỏi cần thêm nữa không, ông bảo “nhiêu đây đủ rồi”.

Bình an vượt qua đại dịch nhé, “gia đình nhỏ” ấy!

clip_image032

clip_image034

 

BÁC ÁI – YÊU THƯƠNG: ĐIỂM HẸN CÁC TÔN GIÁO

Đã TÌM ĐƯỢC VỊ TRƯỢNG PHU phía sau hai NỮ PHẬT TỬ ủng hộ NHIỀU NHẤT MÙA DỊCH cho các “KHO LƯU ĐỘNG CỦA CHÚA”. Số lượng lên trên 100 tấn nhưng giờ này mới công bố

FB Soeur Nguyễn Thị Hồng Quế

Có lẽ khi cả xã hội đều đóng cửa, thì chính là lúc Tôn Giáo mở cửa, mở cửa ở đây chẳng phải vinh dự đón Covid vào nhà, nhưng là mở lòng trao yêu thương cho nhau!

clip_image042Tu Viện Đức Mẹ Vô Nhiễm, Dòng Đa minh Tam Hiệp của chúng con được thành lập 21.7.1956 tại 377/22 Lê Quang Định, phường 5, quận Bình Thạnh. Nơi đây còn gọi là “xóm Chùa”. Xung quanh tứ phía của Tu viện chúng con đều là Chùa! Chúng con không có giáo dân để hỗ trợ khi cần. Mỗi khi xe hàng chở rau, chở gạo, mì tôm…hàng tấn về đến Tu Viện, thì mấy chị em chúng con đều phải bốc vác, lôi kéo… Chắc cũng vì thế mà tất cả mọi người nghèo, khắp hang cùng ngõ hẻm đều là “giáo dân” của chúng con.

clip_image042[1]Khi cơn đại địch bước vào đỉnh điểm, có những đêm chúng con phải thức trắng để khuân, để vác những bao gạo, những thùng mì, những túi rau củ quả nặng trĩu! Có những ngày chúng con không tài nào “trốn thoát” được những tin nhắn cầu cứu, những cuộc điện thoại nài van, những tiếng khóc than gào thét của người dân! Dường như tất cả cứ mãi “nhảy múa” trước mặt chúng con, và kéo giật chúng con ra khỏi những giờ kinh nguyện buộc hằng ngày của một người tu sĩ.

clip_image042[2]Tạ ơn Chúa của chúng con! Đấng thấu suốt mọi sự, Đấng hiện diện kín đáo, và Ngài đã gửi đến cho chúng con hơn gấp trăm, gấp nghìn lần điều chúng con dám cầu xin! Tu Viện chúng con, bỗng chốc trở thành “chợ đầu mối” khi chúng con biết khiêm cung “khoe” sự yếu đuối, bất lực của chúng con trước Ngài. Rất nhiều chuyến xe chở đầy yêu thương đã nối tiếp nhau “cập bến”. Tu Viện quá đầy tràn, nên chúng con đã chuyển qua cho các đơn vị từ thiện khác, đặc biệt cho các Mục Sư thuộc Hội Liên Hiệp Truyền Giáo Việt nam.

clip_image042[3]Trong những chuyến xe yêu thương ấy, chúng con không thể không nhắc đến và dâng lời tạ ơn Chúa khi Ngài đã gửi đến cho chúng con Chị Anh Đào và Chị Mai Châu, hai Phật tử bạn thân của nhau từ lâu, và có cùng ước nguyện hướng về người nghèo. Xuyên suốt những giây phút đỉnh điểm của cơn đại dịch, Chỉ thị chồng Chỉ thị, mọi ngõ ngách ra vào Tu viện đều đã bị chặn chốt sắt, nỗi đau trong chúng con càng nhân lên gấp bội khi thấy người nghèo cứ phải oằn mình trong sự nghiệt ngã của đại dịch Covid!

clip_image042[4]Chính lúc ấy, dường như Mai Châu đã phần nào thấu hiểu được nỗi lòng của mình, Chị đã chủ động liên lạc và xin hỗ trợ 12 tấn gạo. Rồi Chị nhờ Chị Đào mua những túi gạo 5 kg rất đẹp, đầy sắc màu và chuyển về Sài Gòn cho chị em mình. Mỗi xe chuyển khoảng 03 tấn gạo thì tặng kèm 03 tấn trái cây đủ loại. Điều mình vui nhất là sau hơn một tháng lao vào làm từ thiện, các Soeur “đàn em” cũng cùng chung tay phân gạo bằng túi ni lông lên hàng chục tấn. Cả nhà hết khuân vác, lại cúi đầu lục cục với túi ni lông, đến độ bàn tay chai sạm với nhiều vết bầm, nhìn thật xót.

clip_image042[5]Rất nhiều ngày Chị Đào gọi: “Sư ơi! hôm nay con xin cho Sư được 6 tấn thanh long. Sư cho xe xuống lấy được không?” Ngày khác lại hỏi: “Sư ơi! hôm nay có dưa gang ngon lắm, có rau củ quả con xin cho Sư được 8 tấn. Điều xe xuống lấy không Sư?” Mỗi lần như vậy mình bật cười và luôn nhắc: “Chị Đào dễ thương ơi, đây là Soeur ở nhà Chúa, chứ không phải Sư ở Chùa, có cho nhầm địa chỉ hay không?”. Cứ thế, chị Đào luôn vội vàng: “Xin lỗi! con biết Soeur nhưng con quen miệng. Con xin lỗi chứ không có ý gì.”

clip_image042[6]Cách đây mấy ngày, mình hỏi: “Đào ơi, sao em giỏi vậy? Sao em có thể xin nông sản hết cả vườn của người ta? có tội nghiệp người ta không?” Chị Đào trả lời: “Thanh long và dưa gang chín không lấy người ta cũng bỏ vì mùa này không ai mua.” Nhưng có lẽ điều khiến mình xúc động hơn hết, là chỉ mới đêm hôm qua thôi, chị Đào đã kể cho mình nghe là: người âm thầm đứng phía sau, kêu gọi hỗ trợ tất cả số rau củ quả để Chị chuyển về cho mình giúp dân, chính là một Sư Thầy. Đào nói: “Thưa Soeur, con làm gì mà có uy tín xin một ngày có khi cả 10 tấn lương thực thực phẩm, rau củ quả như thế Soeur ơi. Nhưng chính là Sư Thầy con đã xin cho con, để con được có cơ hội cùng Soeur trao yêu thương đến mọi người đấy ạ! Sư Thầy của con là Đại Đức Thích Lệ Ngôn – Trụ Trì Chùa Ân Thọ tại F5, Tp. Tân An Long An”.

clip_image042[7]Kể từ đó, những chuyến xe yêu thương từ Long An lại cứ nối tiếp nhau cập bến Tu Viện mình, cũng như những “kho lưu động” của Chúa. Qua gieo duyên, giới thiệu, kết nối… cho đến nay, Sư Thầy và Chị Đào đã giúp chuyển về Sài Gòn tổng cộng tất cả trên 100 tấn hàng hóa cứu trợ, trong đó bao gồm khoảng trên 55 tấn rau củ quả, thanh long, dưa gang và trên 50 tấn gạo, trứng gà, trứng vịt. Nhiều đến nỗi mình phải nhờ đoàn xe cứu hỏa xuống Long An chở về đi phân phát cho dân. Quan trọng hơn hết, Chị Đào là người rất cẩn thận, chu đáo và vô cùng tỉ mỉ. Trước mỗi hành trình, Chị đều giúp mình lập ra danh sách số lượng hàng hóa được vận chuyển về từng kho một cách rất cụ thể. Quà tặng từ Sư Thầy và 2 nữ Phật tử này cũng đã đến khắp các hang cùng ngõ hẽm tại Sài Gòn, Bình Dương và Biên Hoà để hỗ trợ mình trao yêu thương đến cho bà con nghèo.

clip_image042[8]Chưa dừng lại ở đấy, chỉ mới gần đây thôi, mình đã khóc rất nhiều khi vừa viết bài, vừa nhìn những túi quà ít ỏi của mấy đứa trẻ Bình Dương. Mình xin các bé cầu nguyện cho có ân nhân cho sữa, cho quà… thì mình sẽ gửi hỏa tốc xuống Bình Dương cho các bé. Và sau khi đọc được một vài tâm tình bé nhỏ của mình, Mai Châu là người đầu tiên, đã huy động mua sữa về Bình Dương. Lúc ấy, chỉ vì mơ ước cho trẻ con Bình Dương có được sữa để uống ngay trong sáng hôm ấy, nên Mai Châu đã phải mua sữa với giá khá cao. Vừa thương, vừa cảm động biết bao trước tấm lòng quảng đại của Châu, và vì biết những nơi ủng hộ với giá trẻ, nên mình đã nhắn Châu: “Từ nay Châu cho tiền thôi, mình sẽ liên hệ và mua, như thế sẽ lời hơn và cũng đỡ cực cho Châu hơn.”

clip_image042[9]Do tính chất công việc, nên mình rất hay trao đổi với Chị Đào, một hôm mình buộc miệng kể rằng từ ngày lao vào cuộc chiến chống dịch tuyến đầu này, mình bận đến nỗi chẳng còn thời gian cắt móng tay, thế là Đào nói ngay: “Soeur ơi, Mai Châu là Giám đốc Công ty CP KỀM BẾN THÀNH– một công ty dẫn đầu trong lĩnh vực sản xuất kềm và cung cấp dụng cụ, dịch vụ về chăm sóc sắc đẹp đấy ạ!”. Sau đó, Chị Đào đã kể lại cho Mai Châu đôi lời tâm sự của mình. Thế là ngay lập tức, mình và các Soeur Em nhà mình đã nhận được một thùng quà đầy ắp những Bộ Sản Phẩm KỀM BẾN THÀNH thật đẹp, nào là kềm cắt da, kềm cắt móng tay, bấm móng chân, kéo cắt, v.v. Trân quý làm sao những món qùa vô cùng tinh tế, chất lượng và rất dễ thương từ Mai Châu.

clip_image042[10]Nói làm sao cho hết, viết làm sao cho đủ tấm lòng biết ơn của chúng con muốn dành gửi đến cho họ đây Chúa ơi? Cảm ơn nhân duyên Chúa gửi các Thượng Tọa, Đại Đức và Phật Tử đến giúp và tiếp sức cho hành trình của chúng con. Họ quả thật là hiện thân của Chúa, hết lòng yêu thương và trân trọng chị em chúng con cũng như người nghèo của Chúa. Họ không cầu danh lợi, không huênh hoang tự đắc, không tìm lời khen. Họ làm tất cả trong khiêm nhường, âm thầm và lặng lẽ. Mấy lần định viết bài cảm ơn, nhưng Chị Đào và Chị Châu đều ngăn cản.

clip_image044Chúng con xin hết lòng tri ân những tấm lòng quảng đại cho đi mà không cần đáp đền của Quý vị! Quả thật, Quý vị đã giúp chúng con ngày một mạnh mẽ hơn, tự tin hơn, để dám sống chứng nhân cho Chúa và lan tỏa tình yêu thương, ánh sáng hy vọng đến muôn người.

clip_image044[1]Lạy Chúa, Đấng chúng con tôn thờ. Nguyện xin Người ban muôn phúc lành cho Đại Đức Thích Lệ Ngôn, cùng hai Phật Tử thân thương này hơn gấp trăm, gấp ngàn lần tình yêu thương, tấm lòng quảng đại, sự tỉ mỉ, chỉnh chu mà các Vị ấy đã dành cho Dân Yêu của Chúa trong suốt thời gian qua. Chúng con tạ ơn Chúa, vì muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương!

———//——-

Trước đây người ta hay gọi các Soeur Xóm Chùa là đây: Tu Viện Mẹ Vô Nhiễm thuộc Dòng Đa Minh Tam Hiệp 377/22 Lê Quang Định, p5, Q Bình Thạnh, Tp HCM của chúng con ở ngay trung tâm các Chùa.

Chùa Từ Quang (450m) – 63 Trần Bình Trọng

Tịnh Xá Trung Tâm (300m) – 19 Nguyễn Trung Trực

Chùa Hoa Nghiêm (700m) – 75 Nguyễn Thượng Hiền

Chùa Chưởng Đức (700m) – 101 Nguyễn Thượng Hiền

Chùa Linh Quang Ni Tự (500m) – 22 Nguyễn Trung Trực

Chùa Dược Sư (250m) – 464 Lê Quang Định

Chùa Từ Thuyền (300m) – 490 Lê Quang Định

Chùa Giác Thọ (150m) – Hẻm 449 Lê Quantg Định

Tịnh Xá Ngọc Phương (300m) – 498 Lê Quang Định

clip_image046

clip_image048

clip_image050

clip_image052

clip_image054

clip_image056

Comments are closed.