Vương Huy

Thơ Vương Huy

CHIỀU XUỐNG   Chiều lạnh xuống trên mi Cái nhìn xuyên suốt Căn phòng mạng nhện

Thơ Vương Huy

NGÀY VỀ   Những tàn tro của một thời vong tưởng Gió xuân thì mãi cuốn đến hôm nay Mẩu quá khứ bay trong…

Thơ Vương Huy

DỤ NGÔN NGƯỜI CÔ ĐỘC (Trường ca)                                              Tự sát bằng cô đơn nên chẳng bao giờ chết                              Một ngày…

Thơ Vương Huy

NGHIÊNG BÓNG QUÊ DÀI                                   Trường ca     1.   Rạng đông bóng quê Chân trời mây địa ngục Hoảng loạn và…

Thơ Vương Huy

QUE DIÊM   Những ánh sáng khép dần Trên mặt Không khí rụng bao la