NỤ CƯỜI LẶNG IM CỦA PHẬT
*
Ký ức là viên cuội nhỏ rơi xuống
Chiếc giếng sâu thăm thẳm linh hồn
Đánh thức những xao xuyến giấc mơ
*
Ký ức là sự buông bỏ
Giữa quên và nhớ
Giữa yêu thương và dỗi hờn
Giữa nước mắt và nụ cười
Giữa nơi này và nơi kia
Ký ức là khoảng trắng
Nơi cái bóng mênh mông cố hương lặng im
Sừng sững như ngọn núi hư không
Này trái tim mệt mỏi hoang nhớ vùng trời kỷ niệm
Hãy để quên lãng lòng như rỗng không
*
Ký ức là nụ cười thanh thản lặng im của Phật
Là vầng trăng từ cuối đường hầm tuyệt vọng
Là nước mắt đắng cay và xót thương của mẹ
Cuối chân trời xanh
một cánh chim nhỏ bay lạc vào mênh mông
*
Ký ức là trái tim không còn hy vọng
Chỉ còn cái bóng lặng lẽ linh hồn
Bên cái chết
và tiếng chuông cuối cùng gọi hồn
Nơi cái bóng mênh mông
tượng thánh mẫu sầu tư
*
Ký ức là bàn tay sấp ngửa của số phận
Đang đu dây qua vực thẳm kiếp người
Nơi từ bi nụ cười của Phật
Ở chân trời xa
nụ cười trắng
Lặng lẽ
Những đám mây vô thường trắng bay
BỆNH VIỆN NHỮNG NGÀY THÁNG BẢY
(cho những ngày nằm bệnh viện tháng bảy)
*
Ráng chiều đỏ
bên kia các ngôi nhà tầng bệnh viện
Gió tháng bảy dịu dàng thổi
nhẹ như hơi thở chạm vào da thịt
cuối ngày nóng bức mùa hạ
làm rơi mấy chiếc lá vàng khô
trên cây đa già
trăm tuổi ở góc sân sau Viện điều trị bỏng
*
Bạn nằm trần truồng phủ
một chiếc chăn mỏng chờ mổ
Mắt bạn mở to trừng trừng như nhìn đang vào hư vô
Người ta đánh thuốc mê và nói bạn hãy thư giãn
*
Khi bạn tỉnh thức lưỡi bạn khô
khốc
Bạn lại nằm trần truồng cố
uống một ngụm nước
trong phòng hồi sức sau thời gian nhịn cả
một ngày
Người ta
đã phẫu thuật gắn vít vào xương gò má và hốc mắt bạn bị gãy
Người ta
cắt gọt vết mủ ở bàn tay và ghép lại da cho bàn tay bạn bị nát rách tươm
*
Bạn tỉnh thức trời đã tối đen
Bạn nghe tiếng bíp bíp của máy thở ô xy
Tiếng máy đo nhịp tim mạch rên rỉ
vượt mức
kêu cứu lúc nửa khuya
Chung quanh bạn trước sau, hai bên
nhiều người bệnh trần truồng trong chiếc chăn mỏng
Nơi đây đủ thứ bệnh mổ
Mổ
bướu ung thư
mổ sọ mổ tay chân bị gãy, mổ đại tràng, ruột thừa cấp, mổ thay gan
Mổ những nỗi đau thân xác kiếp người
*
Chỉ còn nghe tiếng đêm khuya kêu to
nỗi đớn đau
những con người nếm mùi tân toan
sinh lão bệnh tử vô thường vận hạn
*
Bạn mơ ngửi thấy mùi chuối chín thơm lựng sau vườn quê
Đêm những chiếc mo cau sàn sạt rụng kêu mê
Và ánh trăng lên
trong tiếng chim khuya kêu gọi bóng linh hồn lạc mất
ngày bạn hoạn nạn
trong lùm cây xanh đen bên phía hông nhà
con chim kêu ai oán như khóc than
*
Bạn ngửi thấy mùi hoa bưởi thơm
dọc những đêm thanh xuân
Và tia nắng đầu tiên
rọi vào hiên nhà
và đọng vào mắt bạn một bình minh tươi trẻ
*
Bạn mơ thấy bàn tay
và ánh mắt ân cần bạn bè người thân
Những nắm tay nồng ấm
sẽ chia thương yêu
Những lời nói dịu dàng
an ủi
Và nỗi đau thân xác bạn
hình như tan biến
và trái tim bạn từ đáy lòng biết tri ân
bàn tay cuộc đời ấm áp
*
Bạn mơ nghe thấy tiếng chuông nhà thờ lễ sớm
Và nỗi đau tan biến trong tiếng kinh cầu
Tháng bảy
bạn mỉm cười với những ngày bệnh
Ngày mai bạn sẽ sớm bình phục trở lại
với năng lượng cuộc sống thường nhật
với sự hăng say
và mệt mỏi
đợi chờ một đời ngày
T. H. P