Nguyễn Hoàng Anh Thư
Dường như rất chật
Những điều bận bịu cuối năm
Rất chật
Những cái quàng tay chưa đủ ấm
Mùa đông này lạnh lắm
Niềm tin lấm ướt mưa dầm
Chẳng biết bắt đầu từ đâu mà chúng ta đang rơi
Cùng với tiếng thở dài
Xám ngắt
Dường như có điều gì rất nôn nao
Xếp đặt những ngày cuối cùng
Đi xa hơn
Có thể một ngày, hai ngày, ba ngày
Và đôi khi cả một tuần không đối chất với sự chờ đợi
Đi
Đi
Chen giữa những đôi bàn tay xám xịt
Muốn bây giờ
Tìm về căn nhà để nhóm bếp lên
Nướng mấy củ khoai nhỏ
Vùi sự im lặng đến tàn tro
Để nhấm nháp những ngày cuối năm này
2.
Mùa đông thu xếp lại
Trong sự tương phản của những con số
Những ngày cuối năm
Cảm xúc bất chợt tràn ngập trên các ngôi nhà cao tầng
Nhượng bộ với cơn gió xám xịt mùa đông để kết thúc năm cũ
Những ngày mưa tràn lê thê
Chỉ là tiếng người ở đâu đó đang đối thoại lùng bùng trong hộp giấy
Những ngày cuối năm
Cơn sám hối đến hạn kỳ ngồi nhìn
Sự yếu đuối đến một cách chân thành
Trong tấm khăn mềm mùa đông
Mùa đông lòng vòng qua những con hẻm nhỏ
Mùa đông đang trườn qua song sắt ngôi nhà nọ
Mùa đông vắt vẻo trên những nhánh cây trần trụi lạnh giá
Mùa đông ngồi dưới mái xéo phủ dài
Đếm
Lao xao lá
Rụng về chiêm bao
Chỉ là một khoảng vuông vừa đủ chỗ gõ mấy dòng chữ lệch vần
Những ngày cuối năm
Đôi ba điều nhớ/quên
Gõ gõ gõ
Những lời chúc trôi qua email
…
Bên dưới ngõ phố có mùi nhang trầm
Cô gái đã mỉm cười như thể
Đã được trò chuyện với mùa đông
Bên dưới cái mũ trùm quá mặt
n.h.a.t