1. CẦN NHỮNG BÀN TAY THÔNG MINH
Lịch sử đôi khi như cuộn chỉ rối
càng gỡ càng rối thêm.
Buồn đau bấy: máu và nước mắt.
Gấp trang này, mở trang khác?
Thử xem!
2. NGÀY KHÔNG CÓ BUỔI SÁNG
Họp.
Từ 8h30.
Bao nhiêu người nói?
Mấy lượt rồi?
“Ta” nói với “mình” hay “mình” nói với người ngoài trái đất?
Nghe cố gắng lời đuôi công câu cánh phượng.
11h 20:
Thôi
tiệc mời trưa mâm bát đã om xòm.
Nhật ký công vụ ghi:
“Ngày không có buổi sáng”.
3. GHI CHÚ
Biết
khỉ vốn rất người.
Và biết
đôi khi người rõ khỉ.
Câu thơ làm tiếng hú
miệt mài
miền hoang vu.
Gọi ai
hay
tìm mình.
4. THÒNG LỌNG Ồ À Ờ
Ồ:
Ngạc nhiên chưa – ta hết ngạc nhiên rồi
Ngạc nhiên chạy đâu ấy nhỉ?
À:
Vào khắc giờ nào đó
ở nơi nọ chỗ kia
thòng lọng đong đưa sợi dây kinh nghiệm
trang nghiêm tiễn ngạc nhiên về giời.
Ờ:
Chúng ta tiếp tục sắm vai người
vẫn họp hành vẫn đàn hát vẫn đánh chén
vẫn vân vân
như vẫn đó thôi
chỉ ngạc nhiên đã khuất.
Ngạc nhiên này còn có thể ngạc nhiên?
5. NGHE, NGOÀI KIA…
Nghe
ngoài kia phản đối chiến tranh
mà tiếng gào khát máu.
Biết
cuộc chiến này gối vụ cuộc chiến sau
nhân loại
ừ
yêu dấu!
6. MAKEAI
1.
Núi rỗng ruột và sông trơ thổ địa
makeno
em làm câu thơ khoe nốt ruồi.
Tuổi trẻ của em
may mắn cho em.
Makeem.
2.
Rừng trơ xương sườn và biển sùi bọt mép
makeno
ông làm câu thơ ru hạ cánh an toàn.
Tuổi già của ông
may mắn cho ông.
Makeon.
3.
Tháng năm ta trước mặt
nằm gọn từ lâu trong hiệu cầm đồ
nợ đã kịch nóc mây?
Maketa
hay
Makeno?
hay
Makeai?