Từ tháng tư về tháng năm
Còn gì để lại cho tháng tư không
cái chết ở quá xa nhưng con đường để đến còn xa hơn
con đường để đến đầy khoảng trống
tôi quay lưng
mong không người bạn nào
nằm trong đám lửa đằng kia
một người lạ rời đi
một bài thơ bị quên
sẽ không ai rơi nước mắt nhỉ
hoa của tháng năm đã mọc đâu
nhưng em xỏ chân vào một đôi giày mới
và đẩy cửa
và mang theo dù
dự báo thời tiết tháng năm còn chưa phát sóng
trong những ngày như thế này
tôi muốn làm một công dân gương mẫu
uống trà sau giờ làm
thường xuyên mua vé số
đến nhà thờ
đếm những cái lá đang rơi từ cây bằng lăng ngoài công viên
hoặc không làm gì
nhìn thời gian nghỉ lại bên tóc mẹ
lửa của tháng tư làm sao lan qua được tháng năm
thứ và ngày thì cứ tuột khỏi kẽ tay
đợi một người từ phi trường
tiễn một người trong ga
tập chửi thề ít đi
và bịt chặt hai tai lại
sẽ không đau buồn chứ tháng tư
sẽ không điều gì làm chúng ta tuyệt vọng
không cái hố nào được đào sẵn không cọc chà là nào bị chôn xuống
ngoài cửa sổ những người đi qua đại lộ
với một giấc mơ mùa hè trong lồng ngực
mà trôi từ tháng tư về tháng năm.
Nhạc buồn
Hiện thực chỉ là những gì chúng mình không thể nào thoát nổi
và mưa đêm kết cục chỉ là những lưỡi dao rơi
đi qua tháng tám
sáp đèn cầy trong thanh quản
đường đến đám tang cha không một trạm dừng
đọc một bài diễn văn không làm đạo đức mày trở nên tốt đẹp
mày chỉ làm bánh xe tàu lửa trật đi
làm con rối
làm cái la bàn đã bị hư
trong hẻm cụt
ngoài công viên
trên bia mộ
một bài diễn văn thì đéo có ích gì
chúng mình giấu mặt đi
đừng để mặt trời rọi tới
dưới ánh sáng ngày và cơn co giật triền miên
và ảo mộng và nguyện cầu
về một hòn đảo đá
những người đàn bà không mặt ngàn năm
cõng con mình qua dốc núi
cái đèn cầy đã tắt từ đêm hôm qua
hiện thực chỉ là những gì chúng mình không thể nào thoát nổi
còn trái tim muốn được nhảy khỏi ban công
đèn lồng tháng tám treo trong ngày tận thế
không ai tiếc những người trôi
họ chỉ ghét nhạc buồn.
Bất khả thi
Tháng mười
tôi nhìn một lá quốc kỳ trong đêm
khi đã đủ tĩnh lặng
kéo một hơi thuốc cũng tạo ra tiếng sóng
người thầy trước tấm gương
vẫn đang say sưa giảng
về kỹ thuật vắt dòng
tên học trò trong gương lơ đễnh
có lẽ người thầy đã khóc
những giọt nước mắt của anh ta rơi xuống trang giấy
hóa thành một mê cung ký tự
tên học trò trong gương lơ đễnh
trò chơi nào cũng phải đến lúc tàn cuộc
người thầy nắn nót từng lời di chúc
làm sao cho nó dễ nghe và dễ đọc
tên học trò trong gương lơ đễnh
thế giới không thay đổi trật tự của nó
thế giới không thể thay đổi trật tự của nó
nghĩa là không thể may thêm một mũi kim
nghĩa là không thể đâm thêm một nhát dao
nghĩa là không thể sinh ra một đứa con
bằng những giọt nước mắt
bằng mê cung ký tự
nghĩa là những người rơi ra không trở lại
nghĩa là tháng sáu sẽ nhường chỗ cho tháng bảy và tháng bảy sẽ nhường
chỗ cho tháng tám và tháng tám sẽ nhường chỗ cho tháng chín
nghĩa là không thể làm cho ai hạnh phúc
nghĩa là bằng lăng trước sân không còn nở
mày có hiểu không
mày có hiểu không
tên học trò trong gương lơ đễnh
tháng mười
lá quốc kỳ trong đêm treo cổ
dãy đèn đường không đến đám tang
khi đã đủ tĩnh lặng
ném tàn thuốc khỏi ban công cũng làm náo động một cuộc biểu tình tưởng tượng
tên học trò lơ đễnh
người thầy vẫn đứng giảng trước tấm gương.
Ruồi Á Đông
Thứ lỗi cho tôi
tôi chỉ muốn được làm con chim
chết trên đường bay
ước gì những con ruồi sáng hôm nay
có thể nói thay tôi một lời
về tổ quốc
về thi ca
về cuộc chiến
về bóng lưng người dưới đáy một mặt gương
tôi chỉ muốn rót trà vào trong ly
tôi chỉ muốn đọc một tin cáo phó
tôi chỉ muốn ngắm bằng lăng rơi quanh mộ mẹ
và những con quạ đen nhảy điệu nhảy ăn mừng
ước gì người hiểu được
tôi không muốn rời đi
tôi không muốn những Cha xứ buồn phải rơi thêm nước mắt
ước gì người hiểu được
tôi yêu nơi này trong bí mật
và chỉ muốn mang bí mật theo cùng
ước gì những con ruồi sáng hôm nay
là những con ruồi biết hát Quốc ca
là những con ruồi bất tử
tôi chỉ muốn nằm xuống
với một lưỡi dao bên cạnh
ở nơi xa với ánh sáng của hải đăng
ở nơi xa không có thơ không có nhạc không có
cả ruồi
chỉ có ánh sáng của hải đăng
và những con chim trên đường bay đã chết.
Ở bên kia
Ước gì những kẻ vô dụng như tôi
có thể khóc cho một ngọn đèn đường sau cơn mưa
em mang một đôi giày sũng nước
cỏ thì ẩm mà bầu trời xa xôi quá
ở một công viên nào đó không thuộc về nơi này
chúng ta đã nhảy như ghim vào trái tim nhau những cây đinh rỉ
tháng tám đến cùng những bóng đèn của nó
và ô cửa mở về phía biển
vắt qua xa lộ cuộc đời chúng ta các ảo ảnh
để mang đi đánh cuộc bầu trời
mắt thịt tôi thân xác tôi
em có muốn đem xưng tội trong một bài thơ khác
chong chóng tôi những bến mùa hè bên lề tưởng tượng
em chảy về phía đông xem một ván cờ buồn
vậy là tôi đã sống bằng ngọn đèn đường như thế
hoa của nơi này vẫn mọc ở phía bên kia
em đứng một chân ngắm tháng tám lụi tàn
trong lúc mang một đôi giày sũng nước.
Nếu không bằng tình yêu của em
Nếu không bằng tình yêu của em
chân này đã đưa anh đến nhà thương điên tối hôm qua
hai kẻ áo đen trên con ngựa sắt
nếu không bằng tình yêu của em
nếu không bằng tình yêu của em
nếu không bằng tình yêu của em
cửa sổ của phòng khách có mở không
làm sao để người ta nhảy
nếu không bằng tình yêu của em
nếu không bằng tình yêu của em
thứ hai xin chết vì tình yêu của em
thứ ba xin trở lại vì tình yêu của em
thứ tư xin rời khỏi thành phố sống một nửa cuộc đời trong tù một nửa trong rượu rẻ tiền và thơ ca rác rưởi và những cái đầu rỗng tuếch vì tình yêu của em
nếu không bằng tình yêu của em
nếu không bằng tình yêu của em
thứ năm xin được bay lên bay lên vì tình yêu của em
thứ sáu xin được nằm trên cỏ công viên nhai cỏ công viên cỏ công viên vì tình yêu của em
thứ bảy xin bắn một viên đạn vào đầu đạn trong đầu vì tình yêu của em
nếu không bằng tình yêu của em
nếu không bằng tình yêu của em
để đến nhà thương điên để cưỡi trên con ngựa sắt để mở cửa sổ phòng khách để nhảy
lặp lại theo anh
để đến nhà thương điên để cưỡi trên con ngựa sắt để mở cửa sổ phòng khách để nhảy
lặp lại theo anh
sao người ta có thể sống
mà không bằng tình yêu của em
mà không bằng tình yêu của em
lặp lại theo anh
sao người ta có thể sống
mà không bằng tình yêu của em
mà không bằng tình yêu của em
vào những ngày chủ nhật
họ đến nhà thờ không bằng tình yêu của em
họ ra công viên không bằng tình yêu của em
họ nằm chờ chết không bằng tình yêu của em
họ làm tình làm tình thì quá hiển nhiên không bằng tình yêu của em
họ treo một nhà thơ lên họ đốt một nhà thơ hiển nhiên không bằng tình yêu của em
họ ăn mừng ăn mừng sự bất tử hiển nhiên không bằng tình yêu của em
đéo quan trọng chút nào
ý anh là Chúa của họ công viên của họ cái chết của họ của họ của họ
ý anh là họ làm tình họ treo họ đốt họ ăn mừng ăn mừng ăn mừng
ý anh là đéo quan trọng chút nào
nếu không bằng tình yêu của em
nếu không bằng tình yêu của em
lặp lại theo anh
nếu không bằng tình yêu của em
nếu không bằng tình yêu của em.
Dòng sông (Cái bóng)
Trên đường đến đó, cô đã quên trước tiên những khuôn mặt.
Đầu tiên là khuôn mặt anh ngày hôm qua, trong tấm gương, tay cầm bàn chải. Buổi sáng. Có người thích tiếng nước sôi. Người khác (hàng xóm) treo cổ tự sát.
Những ngày thứ ba dài kéo theo ngày thứ tư chết tiệt. Những ngày như dòng sông đã đưa cô đi. Và cô nghỉ trên sóng. Và cô quên trên sóng.
Đó là khuôn mặt người đàn bà đã bỏ cô lại đằng sau cánh cửa hai mươi năm trước để nhập vào dòng người biểu tình. Giờ bà ta sống trong một con hẻm ở Cộng Hòa. Tiếng súng vang bên tai mỗi đêm.
Lucky Luke của em, chúng ta không thể mãi ở bên nhau. Chúng ta không thể mãi ở bên nhau. Lucky Luke của em, hôm qua khi anh rút súng ra cái bóng đã hỏi em tại sao anh luôn bắn về phía nó. Đừng khóc Lucky Luke của em.
Đó là khuôn mặt cô. Chết như cái cây như đèn đường. Như mưa đêm như tiếng chuông. Như dòng sông đã đưa cô đi. Khỏi những ngày thứ ba dài và ngày thứ tư chết tiệt. Và ngày thứ năm tắm giặt. Và ngày thứ sáu.
Ôi chiều dài quá cỡ của những ngày thứ sáu.
Trên đường đến đó, Lucky Luke đã bỏ lại ánh sáng. Trong bóng đêm vĩnh cửu, thế gian này là cái bóng mới của hắn.
Lucky Luke của em, chúng ta không thể mãi ở bên nhau. Em đã đến được bờ. Ở phía bên này, chiếc giày còn lại nằm ngay ngắn trên bãi cát.
Khi ánh sáng đặt chân tới, Lucky Luke đã không còn thở nữa. Cái bóng, vì vậy, nằm xuống bên cạnh hắn, từ từ.
Cảnh nằm trong cảnh
Tiễn bạn ra ga chiều nay
công viên gương buồn quanh ảo tưởng
điều gì đã chạy qua và để lại bạn
ở cái nơi xa kia ấy
lâu rồi bạn mới lại ghé chơi
bạn đã bỏ thuốc sao
thậm chí cai cồn
tập làm người hạnh phúc bên những khoảnh khắc
tập làm một kẻ thất bại ngoài các xác suất
đứng dưới đèn đường
trốn trong cái giếng
trời mưa chết mẹ
cây bằng lăng trước nhà mới đáng khinh làm sao
lâu rồi bạn mới lại ghé chơi
nhưng những cuộc chơi thường trôi nhanh quá
mình vừa muốn được làm đức vua
mình vừa muốn làm thập giá
bạn cười và sẽ nghĩ
mình và bạn vẫn còn giống nhau đến vậy
chỉ có hai quân tượng được đứng ở ô đen
có nghĩa là đụ mẹ mày cùng chí hướng sẽ phải làm kẻ thù vĩnh cửu
làm cặc gì có cách diễn giải nào ngu đần như vậy
mày vẫn là thằng đần suốt mấy năm qua
làm cặc gì
bạn cười nghiêng ngả
mười lăm tuổi
mười năm
bạn cười nghiêng ngả
với ống thở sẽ bị rút và ông già bạn thì khóc bà già bạn bỏ đi biệt xứ và mình thì quay mặt đã quay mặt rất lâu bạn đã câm miệng đi như một con chó già một bài thơ già một vết tích già một bức tường già bạn đã câm miệng đi rất lâu rất lâu rất lâu rất lâu rất lâu
tiễn bạn ra ga chiều nay
thật tình chỉ là cảnh nằm trong cảnh
cảnh bạn rời đi nằm
trong sự hiện diện của bạn
trong buổi chiều ngày hôm nay
buổi chiều của năm xưa
buổi chiều của ngày mai
bạn phải tin rằng
thật tình chỉ là cảnh nằm trong cảnh.
(Tích từ tập Mùa hè không dấu chân)