(Rút từ facebook của Luân Hoán)
ảnh mượn từ FB Cuong Pham
người chiến sĩ ôm đàn đứng khóc
trước mộ bia đồng đội ngày qua
ca khúc buồn lòng anh định hát
nắng hòa tan ngấm đá nhạt nhòa
trong tiếng khóc vẳng ra tiếng hát
nhịp trái tin thổn thức đi cùng
trời đất hiểu cỏ hoa cùng hiểu
bạn bè anh hồn đọng không trung
năm bảy đứa dở dang đại học.
chín mười thằng chưa hết thơ ngây.
hương con gái mới vừa bén tới
chục mái đầu tóc níu gió bay.
lớp tuổi ấy là mầm tổ quốc
giữ quê hương còn vụng đôi tay
nhưng tha thiết tấm lòng hào kiệt
chết hiên ngang cùng địch phơi thây
anh sót lại sau nhiều trận chiến
thịt da liền như có phép linh
nhưng vết thương trong hồn chằng chịt
chẳng thể khâu những vết ân tình
ôm đàn nhớ từng người đồng đội
tên trên bia nhòe ánh mắt nhìn
muốn gọi bạn nhưng lòng không dám
cánh tay che hở kín u minh
trời trải nắng lên đầu bia mộ
CÓ NẤM MỒ CŨNG VẪN VÔ DANH
tổ quốc ghi ơn thế nào không rõ
ngàn năm sau hồn gió loanh quanh !
Luân Hoán
6.16 AM – 09-3-2016