Toa lét

Truyện ngắn

FB Trần Kỳ Trung

Ông quá bực mình.

Phòng làm việc của ông bị hỏng “toa lét”. Ông bị bệnh “bụng nhão” mãn tính, rất cần nó, thế mà…!

Đau hơn nữa, theo báo cáo ở dưới lên, không phải riêng “toa lét” trong phòng ông mà toàn bộ hệ thống “toa lét” của cơ quan cũng bị hỏng.

Ông định nói với một trong năm thằng Vụ phó, gọi thợ đến sửa, nhưng không lẽ hỏng “toa lét” lại phân công cho Vụ phó, chả ra thể thống gì cả.

Ông định gọi thằng chuyên viên, chợt nhớ… Nó xin nghỉ đột xuất vì vợ “bất chợt đau bụng cấp phải đi viện”.

Không còn cách nào khác, ông đi xuống các phòng trực thuộc, kiểm tra.

Đến phòng “Kế hoạch”, ông thấy phòng trống trơn. Hỏi ra mới biết, do hỏng “toa lét”, Trưởng phòng “đi” nhờ Vụ bên cạnh, còn ba phó phòng chịu không được mùi thối từ “toa lét” hỏng bay ra, ra nhà dân, cạnh cơ quan “làm việc nhờ!”.

Khổ một nỗi, phòng này không có thằng chuyên viên nào để sai việc, gọi thợ đến sửa.

Đến phòng “ Giao Thương – Hợp tác – Xuất khẩu – Tinh dầu – Đặc biệt”, dễ nhớ, gọi tắt phòng “ Giao hợp xuất tinh đặc” (GHXTĐ), một phòng rất quan trọng nên dưới trưởng phòng, có sáu phó phòng.

Ông vào phòng, thằng trưởng phòng đeo khẩu trang, làm việc. Trong phòng sực mùi “xúi khí”. Thằng trưởng phòng tháo khẩu trang, nói khổ sở với ông:

– Khốn nạn quá thủ trưởng ạ! Do hỏng “toa lét”, không lẽ em bỏ làm việc, như vậy không gương mẫu. Em cho sáu thằng phó phòng hôm nay tạm làm việc ở nhà… chờ chữa xong “toa lét’ rồi đến… mình em ở đây cũng được…

– Thế thằng chuyên viên đâu?

– Có một thằng, nó lại bị ốm…

Ông đến các phòng khác cũng vậy, chỗ nào cũng ngửi thấy toàn mùi thối, thối quá khủng khiếp…

Nhân cơ hội này có kẻ viện cớ ở nhà chăm vợ, người khác rủ bạn đến quán nhậu, còn có thằng… “đục nước béo cò”, trốn vợ, rủ “bồ” đi phượt.

Ông biết cả, nhưng làm sao nói, khi cả cơ quan nồng nặc mùi thối, không ai có thể làm việc…

Ông triệu tập tất cả trưởng, phó phòng lên hội trường lớn , quán triệt:

– Cơ quan ta do “toa lét” hỏng nặng nề, nên suốt cả tháng công việc trì trệ, dồn ứ. Việc cấp bách lúc này, phải sửa ngay “toa lét”, không thể để cơ quan, mà không ai dám tới liên hệ, mà có tới thì họ nhổ nước miếng, khinh ra mặt vì… quá bẩn! Các đồng chí ngồi đây toàn là cán bộ lãnh đạo phải có ý thức về việc này, khắc phục ngay “toa lét” hỏng ! Cử người đến sửa chữa gấp…

Bên dưới những ánh mắt nhìn nhau, một người phái biểu:

– Thưa thủ trưởng! Cử ai bây giờ, khi tất cả cơ quan ta toàn trưởng, phó phòng, đi làm bằng ô tô, chủ yếu công việc bàn giấy, vi tính. Chuyên viên chỉ có vài người… Sửa “ toa lét “ không đúng chức năng… kể cả chuyện đi kêu thợ. Đó không phải là việc của người lãnh đạo, thậm chí chuyên viên…

Một người khác:

-Tôi ủng hộ ý kiến này, vả lại, tôi nghĩ “toa lét’ cơ quan ta khó sửa chữa vì hệ thống “toa lét” của cơ quan mình quá chằng chịt, liên kết chặt chẽ với nhau không biết đâu là đầu, đâu là cuối. Đến giờ không biết nó hỏng từ đâu?

Lại một người khác:

– Đây là lỗi hệ thống. Không biết ngày xưa ai thiết kế cái hệ thống “toa lét” này ngu thế không biết!

Ông phải chỉnh ngay:

– Đồng chí không được phát biểu như vậy. Ngôi nhà này chúng ta kế thừa của các bậc tiền bối, hệ thống “toa lét” cũng của các bậc tiền bối thiết kế, cần tôn trọng. Quan trọng, xem nó hỏng ở đoạn nào để khắc phục…

Một người đứng lên, xin phát biểu:

– Tôi có một đề nghị, thế giới người ta thiết kế “toa lét” từng phòng riêng biệt, hỏng chỗ nào, sửa ngay chỗ đó. Còn “toa lét” của cơ quan ta, không biết thiết kế thế nào mà không tìm ra chỗ hỏng, chỗ nào cũng thấy thối, đế độ, không ai có thể làm việc. tôi đề xuất… – Người này nói đến đó, có ý chần chừ, thăm dò…

Ông gợi ý:

– Đồng chí phát biểu tiếp đi!

– Cho đập bỏ ngôi nhà này, làm ngôi nhà khác, hiện đại, văn minh, thiết kế lại hoàn toàn hệ thống “toa lét”.

Nghe vậy, ông cố kìm cơn tức giận, nói thật bình tĩnh

– Đập thì dế, nhưng đập rồi thì lấy chỗ nào làm việc, tôi với các anh nhờ nó đấy. Không thể như thế được. Tôi đã nghĩ ra một biện pháp khắc phục…

Mọi người đều im lặng chờ ý kiến của ông. Ông quan sát một lúc rồi nói:

– Tôi sẽ cho người bịt hết “ toa lét” trong cơ quan, thế là hết thối. Mọi người cố tập “khi có việc” thì “đi” ở nhà hoặc nếu đến cơ quan, thì sang cơ quan khác… ta chuyển cái “thối” của ta, sang bên họ… Nên thực hiện ngay, chỉ có biện pháp đó thôi!

https://www.facebook.com/trung.tranky.3/posts/1484415821652328

Comments are closed.