Hai bài thơ trung thu của Nguyễn Duy

 

LẠI MỘT TRUNG THU RẰM KHÔNG TRĂNG*

Một trời đầy nước mắt sa

bao nhiêu em bé không nhà long đong

Loạn trời hồng thuỷ cuồng phong

bao nhiêu em bé vùi trong đất dày

Nhìn trời ruột thắt mắt cay

hỡi ôi chỉ một màu mây tối sầm

Sập trời núi lở đá lăn

trung thu không có trăng rằm bé ơi!

 

(SG, Trung Thu Giáp Thìn -17.9.24)

Trung thu trăng sáng như gương (*)

 

TRĂNG KHÓC

1.

Run rẩy đốm nhang oằn oại khói

trung thu năm nay rằm không trăng

trăng che mặt khóc nhoè trời

đại dịch này bao nhiêu bé mồ côi?

2.

Thương thay em bé mồ côi

mồ côi ngay từ phút chào đời

thương thay em bé mồ côi

cha mẹ tử vong trong vùng phong toả

thương thay em bé mồ côi

cha mẹ cùng đường đem con bỏ chợ…

3.

Trăng khóc tạ ơn bàn tay cứu độ

giành giật hài nhi khỏi vuốt tử thần

trăng khóc tạ ơn những lòng nhân hậu

mớm tình người nuôi nấng những mồ côi

và trăng khóc cầu lành cho nhân thế

cho bé vươn vai lừng lững làm người.

 

SG, tết trung thu Tân Sửu – 21.9.2021

Rằm trung thu cách đây 3 năm.

Comments are closed.