Vũ Thư Hiên

Bức chân dung

Vũ Thư Hiên Cuộc chuyển trại diễn ra đột ngột. Không có lấy một dấu hiệu báo trước, dù nhỏ. Tịnh không. Mà ai…

Ngày Về

Vũ Thư Hiên 1 Tôi yêu lắm bài “Ngày Về” của Hoàng Giác. Thế mà ở cùng một thành phố mà tôi lại không…

Nguyễn Khải – Vài kỷ niệm

Vũ Thư Hiên “Những gì mà chủ nghĩa cộng sản hứa sẽ thành hiện thực trong tương lai thì cái hiện thực ấy sẽ…

Một kiếp nhân sinh

Vũ Thư Hiên Va tìm tôi, rủ rỉ: – Em buồn, anh ạ. Tôi mở to mắt, chằm chằm ngó va. Tôi ngơ ngác….

Ruột rà

Vũ Thư Hiên Bác sĩ viện trưởng, mắt lấp lánh sau cặp kính cận, nhìn Tân: – Đồng chí đợi chút – ông gập…

Một ngòi bút, một tấm lòng

Vũ Thư Hiên Ở miền Bắc trong thập niên 60 mọi tin tức đều chậm. Tin trong nước, tin thế giới, chậm hết. Tin…

Nhớ Kim Lân

Vũ Thư Hiên Nguyễn Tuân là người giới thiệu tôi với Kim Lân. Tác giả Vang Bóng Một Thời, Quê Hương, Chùa Đàn… có…

Trần Dần, vài kỷ niệm

Vũ Thư Hiên Tôi lưỡng lự khi viết về Trần Dần. Anh đã là người thiên cổ, lại là thứ thiên cổ không bình…

Ma tù

Vũ Thư Hiên 1 Ông già Ngô Bản vừa từ trại tạm giam lên chỗ chúng tôi. Vóc cao to, mặt tươi, mắt sáng,…

Quý Cao

Vũ Thư Hiên Tôi rất nhớ những người bạn tôi từng gặp. Họ ở ngoài tôi, tất nhiên, nhưng tôi luôn thấy họ trong…

Hồ Dzếnh

Vũ Thư Hiên Nhà văn Thanh Châu có một giang sơn riêng – một gác xép bằng gỗ ghép. Thời ấy, tức là cái…

Phan Vũ – Paris và Hà Nội

Vũ Thư Hiên Phan Vũ đến Paris đột ngột. Ít nhất là đối với tôi. Đã lâu lắm tôi không nhớ tới anh, không…

Du Tử Lê, một cõi cho mình

Vũ Thư Hiên Tôi kính trọng những nhà thơ. Trong mắt tôi, họ là những người dũng cảm bậc nhất. Hoặc gan lì, cũng…

Người mình

Vũ Thư Hiên – Ông gì ơi, ông người Việt hử? Câu hỏi khàn khàn bất ngờ phát ra từ mấy thân hình chăn…

Kim Lân

Vũ Thư Hiên Nguyễn Tuân là người giới thiệu tôi với Kim Lân. Tác giả Vang Bóng Một Thời, Quê Hương Chùa Đàn… có…

Nghề và nghiệp

Vũ Thư Hiên 1 Tôi đã kể tại sao tôi bỏ nghề điện ảnh, không nhớ khi nào. Thôi thì cứ ghi lại ở…