Vào tháng sáu, Văn Việt đã bắt đầu thực hiện cuộc Thảo luận mùa hè 2022.
Thời điểm đó, cả nước (và nhứt là Sài Gòn), đã lựng chựng những bước đi đầu tiên, cố “bình thường trở lại” sau những tháng ngày kiệt quệ vì phong tỏa. Những nội dung chia sẻ trong thảo luận là từ trạng thái đó:
”Đang là thập niên thứ ba của thế kỷ 21, và nhân loại vừa ra khỏi một thảm họa cực kỳ khốc liệt khiến mỗi người phải nhìn lại mình và trả lời câu hỏi: Nếu được sống (tiếp) thì sẽ sống thế nào?
Còn các nhà văn thì hỏi: Nếu được sống (tiếp) thì sẽ viết thế nào?
Phải chăng nhà văn đã “chậm chân”, đã bị “bỏ-lại” so với sự phát triển của khoa học và công nghệ, những thứ đã giúp cho một người bình thường, chỉ với bàn phím và mạng xã hội, có thể nối kết cùng cộng đồng và được đón nhận một cách hiệu quả hơn so với trang viết của nhà văn?
Phải chăng sự thiếu vắng những nhà văn tên tuổi mà tư tưởng đủ sức gây ảnh hưởng lên toàn nhân loại khiến những tác phẩm hư cấu giờ trở nên “nhẹ-cân-hơn” ngay cả với thể loại văn chương phi-hư-cấu?
Và anh/chị có thể trả lời các câu hỏi sau hoặc mở rộng vô giới hạn theo ý của anh/chị”.
Xin giới thiệu bài của nhà thơ Đặng Tiến (Thái Nguyên) hưởng ứng cuộc thảo luận.
VĂN VIỆT
THƠ MỌC LÊN TỪ ĐÂU
Một câu hỏi muôn thuở
Mỗi người một cách trả lời
Mỗi thời một cách trả lời
Phong nhiêu, phì đại thông thái và lẩm cẩm
Mới mẻ và cũ mèm và lem nhem và nghiêm túc
Thơ mọc lên từ đâu?
Tất nhiên mọc lên từ cống rãnh
Mọc lên từ những núi rác ngoại ô
Nơi chỉ có ruồi bọ và chuột và cả người thất cơ lỡ vận còn chưa chết
Nếu chết thì lẫn luôn vào rác
Mọc lên từ cổng sau bệnh viện
Nơi bệnh nhân ra đi mãi mãi trong im lặng
Mọc lên từ những nơi phá thai lén lút và công khai
Những nơi giết thai nhi chứ không phải là giết người
Mọc lên từ sài ghềnh chứ không phải là thành phố rực rỡ tên vàng từng lung linh hòn ngọc viễn đông
Mọc lên từ hà lội mùa mưa nước dâng và mùa hè đầy bụi
Mọc lên từ những quán xá vỉa hè chật chội
Mọc lên từ những cánh rừng hết màu xanh
Mọc lên từ những đất đai bạc phếch cỗi cằn
Mọc lên từ những làng chài khét mùi nồng nặc
Mọc lên từ những bóng tối đàn bà bán mình giá rẻ
Mọc lên từ những chuyến bay cũng giá rẻ
Lũ lượt người bán sức…
Thơ mọc lên từ đâu?
Thơ không mọc lên từ đâu?
Thời 4.0 thì mỗi người trả lời một cách
Câu hỏi vang lên hình như cũng vu vơ và rơi vào khoảng trống
Câu trả lời trịnh trọng trang nghiêm trên những sân khấu đời của đám ba hoa bẻm mép
Câu trả lời âm thầm ứa máu và lệ rơi nơi bàn phím âm thầm của những người bên lề chán không buồn nói
Thơ mọc lên từ đâu?
Nơi nào có Người thơ mọc lên từ đó